Đêm đã rất khuya, sương mỗi lúc càng dày thêm. Hà Lăng Phong đạp nhẹ trên sương, giống như đang đi trên mây. Toàn thân chàng đều bị sương bao phủ, khiến cho thân hình chàng càng mờ ảo và mông lung hơn. Nếu như không có hơn năm mươi lượng bạc trong người, chắc có lẽ chàng đã bay lên trên không. Có một câu tục ngữ nói rằng: “Khi vận mệnh đến cho dù có cao to nhứ núi cũng không cản nổi”. Đêm nay có thể nói là lần đầu tiên Hà Lăng Phong thể nghiệm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yên Chi Bảo Đao - Hồi 1 Yên Chi Bảo Đao Hồi 1 Quái mộng Đêm đã rất khuya, sương mỗi lúc càng dày thêm. Hà Lăng Phong đạp nhẹ trên sương, giống như đang đi trên mây. Toàn thân chàng đều bị sương bao phủ, khiến cho thân hình chàngcàng mờ ảo và mông lung hơn. Nếu như không có hơn năm mươi lượng bạc trong người, chắc có lẽchàng đã bay lên trên không. Có một câu tục ngữ nói rằng: “Khi vận mệnh đến cho d ù có cao tonhứ núi cũng không cản nổi”. Đêm nay có thể nói là lần đầu tiên Hà LăngPhong thể nghiệm được câu tục ngữ này. Như đem chuyện vừa rồi ở sòng bạc Hùng gia mà nói. Trang gia thuabí tỉ đến cháy túi, phải đứng lên. Nhưng khi Hà Lăng Phong thế vào vị trịcủa Trang gia, thì những quân bài ngược lại rất tốt, và bạc cũng từ đó chạyvào túi chàng. Sòng bạc Hùng gia không phải lớn, nên tiền đặt cũng không đượcnhiều. Vậy mà Hà Lăng Phong có thể thắng được trên năm mươi lượng, cóthể nói đây không phải là chuyện dễ. Để tự thưởng cho tài nghệ của mình,Hà Lăng Phong đã bước vào trong tửu lầu Lưu Ma Tử, sau khi chàng thắngđậm ở sòng bạc Hùng gia. Sau khi bước ra khỏi tửu lầu Lưu Ma Tử, Hà Lăng Phong đã có chútmen say. Tuy say nhưng chàng vẫn chưa đến nỗi hồ đồ. Ít ra chàng vẫn cònnhớ Tiểu Thúy hẹn sẽ đợi chàng và chàng cũng chưa quên hướng nào đi đếnNgô Đông hẻm. Khi bước vào trong con hẻm quen thuộc, Hà Lăng Phong tự nhiêncảm thấy xúc động một cách lạ thường. Năm mươi lạng bạc tuy không phảinhiều, nhưng ở trước mặt bọn Quy Nô cũng có thể xem là một gia tài. Đừngcho rằng Hà Lăng Phong lúc nào cũng bần cùng. Có một ngày, khi thời vậnđến, thần long nhất định sẽ bay lên trời. Hà Lăng Phong đưa tay vỗ vỗ lên túi bạc nặng trịch, tằng hắng lênmột tiếng, rồi ưỡn thẳng người mặt ngẩng cao, bước thẳng vào cổng trạimôn của Phượng Hoàng viện. Đêm tuy đã khuya nhưng cổng đại môn của Phượng Hoàng viện vẫncòn mở, Quy Nô vừa nhìn thấy Hà Lăng Phong liền vội mỉm cười bước ranghênh tiếp nói : – Hà gia, ngài đã đến rồi à! Hà Lăng Phong ngẩng mặt lên nói : – Thế nào, ta không thể đến hay sao? Quy Nô liền cười giả lả nói : – Hà gia làm gì phải nặng lời dữ vậy. Sợ mời còn mời không đượcnữa là... Hà Lăng Phong nói : – Đó là vì những bậc thang trước cửa Phượng Hoàng viện quá cao,nếu không có bạc hai chân không thể nào bước vào được. Quy Nô giả vờ như không nghe thấy, chỉ mỉm cười gọi lớn : – Hà gia đã đến. Tiểu Thúy cô nương đâu mau ra tiếp khách! Bên ngoài cửa vừa có tiếng gọi thì bên trong liền có tiếng đáp lại. Sauđó Quy Nô đưa Hà Lăng Phong vào bên trong giống như đón tiếp thần tàivậy. Vừa bước đi Hà Lăng Phong vừa đắc ý nghĩ : – “Tin tức của bọn họ quả thật nhanh lẹ, mới đó mà đã biết việc tathắng đậm ở sòng bạc Hùng gia rồi”. Vừa bước vào trong phòng, Tiểu Thúy đã ngoảnh đầu đi vẻ trách móc: – Đã nói buổi tối đến, hại cho người ta phải chờ đợi sốt cả ruột, tại saođến mãi bây giờ mới tới? Hà Lăng Phong cười nói : – Ta định đến sớm một chút, nhưng thần tài không cho ta đi, cho nênta mói tới muộn như vậy. Nói xong, Hà Lăng Phong lấy ra một chiếc túi nặng, nhẹ nhàng đặtvào tay Tiểu Thúy, nhỏ nhẹ nói : – Nè, cho nàng đấy! Tiểu Thúy ngạc nhiên hỏi : – Là gì vậy? Hà Lăng Phong mỉm cười nói : – Nàng mở ra xem là biết ngay! Tiểu Thúy dùng tay bóp bóp nói : – Là bạc? Hà Lăng Phong vẻ đắc ý nói : – Không sai, đúng là bạc. Tất cả vừa đúng năm mươi lượng. Hà Lăng Phong cho rằng Tiểu Thúy nhất định sẽ vừa ngạc nhiên vừavui mừng và lập tức sẽ mở ra đếm ngay. Sau đó sẽ phấn khởi ôm chầm lấychàng và hôn lên má chàng vài cái... Ai ngờ Tiểu Thúy không có chút biểu hiện vui mừng gì cả. Nàngkhông mở ra xem chỉ thuận tay ném túi bạc lên bàn với giọng trách móc nói: – Người ta có việc quan trọng nói với chàng, vậy mà chàng chỉ biết louống rượu và đánh bạc. Không lẽ ngoài việc uống rượu và đánh bạc ra,chàng chừa từng nghĩ qua việc gì khác hay sao? Hà Lăng Phong nói : – Tiểu Thúy, đây là ta vì nàng. Không phải nàng nói mẫu thân nàngbệnh nặng, đang cần tiền để dùng sao? Tiểu Thúy nói : – Cho dù có cần tiền dùng cũng không thể trông chờ vào sự ăn thua ởsòng bạc. Thứ tiền này có thể dùng được lâu sao chứ? Hà Lăng Phong nói : – Đương nhiên không thể dùng được lâu. Nhưng mà hiện giờ vận mayđang đến với ta, ta thắng dễ dàng, giống như là ăn bắp vậy. Hôm nay nếunhư không phải nghĩ nhớ đến nàng, thì bây giờ cho tới sáng ta nhất định sẽkiếm được một hai trăm lượng như chơi. Tiểu Thúy, nàng có biết bài của tatốt như thế nào hay không? Tiểu Thúy đáp : – Thiếp không muốn nghe bài tốt ra sao. Thiếp đang có việc quantrọng muốn thương lượng với chàng. Hà Lăng Phong nói : – Là việc trị bệnh cho mẫu thân của nàng? Tiểu Thúy lắc đầu nói : – Bệnh tình của mẫu thân thiếp đã khỏi rồi, còn việc này có liên quanđến chàng. Hà Lăng Phong trố mắt ngạc nhiên hỏi : – Là việc của ta? Là việc gì cơ chứ? Tiểu Thúy chưa vội trả lời, ngược lại bước ra ngoài cửa dòm một lượt,sau đó cẩn thận bước vào đóng chặt cửa lại. Tiểu Thúy đưa tay nắm lấy tay Hà Lăng Phong rồi từ từ ngồi xuốnggiường. Hà Lăng Phongchỉ cảm thấy tay nàng lạnh buốt và hơi run run. Chàngkhông nhịn được liền hỏi : – Thật ra là chuyện gì, sao lại thận trọng đến như vậy? Sắc mặt Tiểu Thúy có vẻ nghiêm trọng chậm rãi nói : – Lăng Phong, thiếp muốn hỏi chàng một câu hỏi thật nghiêm túc, vàcũng hy vọng chàng trả lời một cách nghiêm túc, được hay không? Hà Lăng Phong cười : – Được! ...
Yên Chi Bảo Đao - Hồi 1
Số trang: 29
Loại file: pdf
Dung lượng: 143.11 KB
Lượt xem: 19
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
yên chi bảo đao tuyện kiếm hiệp truyện trung hoa văn học trung hoa kiếm hiệp trung hoa truyện dài trung hoaTài liệu có liên quan:
-
Tác phẩm văn học Binh pháp Tôn Tử - Phần 2
123 trang 136 0 0 -
Tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa (Tập 1): Phần 1
212 trang 71 0 0 -
438 trang 67 0 0
-
2391 trang 63 0 0
-
762 trang 63 0 0
-
792 trang 61 0 0
-
Tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa (Tập 1): Phần 2
415 trang 61 0 0 -
526 trang 57 0 0
-
502 trang 57 0 0
-
98 trang 52 0 0