Danh mục tài liệu

Yên Chi Bảo Đao - Hồi 5

Số trang: 38      Loại file: pdf      Dung lượng: 171.42 KB      Lượt xem: 21      Lượt tải: 0    
Xem trước 4 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trường Nhĩ Tiểu Điền là một người rất hiểu ý người khác. Người phụng mệnh đi mời còn chưa lên đường, thì hắn đã có mặt tại Thiên Ba phủ. Vừa gặp mặt Điền Bá Đạt không cần phải chào hỏi khách sáo, hắn ta vào thẳng vấn đề ngay : – Dương huynh, huynh có nghe được tin gì chưa? Trong Phượng Hoàng viện lại vừa xảy ra thêm một mạng người. Hà Lăng Phong giả bộ ngạc nhiên hỏi : – Vậy sao? Người chết là ai vậy?Điền Bá Đạt đưa mắt nhìn xung quanh rồi hạ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yên Chi Bảo Đao - Hồi 5 Yên Chi Bảo Đao Hồi 5 Thủ đoạn độc ác (Tiếp theo) Trường Nhĩ Tiểu Điền là một người rất hiểu ý người khác. Ngườiphụng mệnh đi mời còn chưa lên đường, thì hắn đã có mặt tại Thiên Ba phủ. Vừa gặp mặt Điền Bá Đạt không cần phải chào hỏi khách sáo, hắn tavào thẳng vấn đề ngay : – Dương huynh, huynh có nghe được tin gì chưa? Trong PhượngHoàng viện lại vừa xảy ra thêm một mạng người. Hà Lăng Phong giả bộ ngạc nhiên hỏi : – Vậy sao? Người chết là ai vậy? Điền Bá Đạt đưa mắt nhìn xung quanh rồi hạ thấp giọng nói : – Chính là Tiểu Thúy cô nương mà đêm trước Dương huynh đã trộmđến đấy, không biết tại sao đêm qua cô ta đã treo cổ tự tử. Hà Lăng Phong cố ý thất kinh nói : – Một cô nương khỏe mạnh như vậy, tại sao lại tự sát? Điền Bá Đạt nói : – Nói ra e rằng việc này sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Dươnghuynh mất. Tiểu đệ vừa được tin này, trong lòng nóng như lửa đốt, cho nênmới đi suốt đêm đến đây ngay. Hà Lăng Phong nói : – Việc này có can hệ gì với ta chứ? Điền Bá Đạt nói : – Dương huynh thứ lỗi cho những lời mạo muội của tiểu đệ. Trước đómột đêm, lý ra Dương huynh không nên cải trang, âm thầm đi ra sau hậuviện gặp Tiểu Thúy cô nương. Cho dù có gặp cô ta cũng không sao, nhưngDương huynh không nên để cho ả nô bộc Ngô Tẩu nhìn thấy. Bây giờ TiểuThúy cô nương chết một cách không rõ ràng, thêm vào ả Ngô Tẩu kia mồmmép cũng không vừa. Tiểu đệ e rằng việc này ảnh hưởng không nhỏ đếnDương huynh. Hà Lăng Phong nói : – Ả Ngô Tẩu kia đã nói gì? Điền Bá Đạt nói : – Hạng nữ nhân không có học như ả ta thì có biết gì đâu để nói tốt. Tựnhiên ả ta sẽ thêm bớt đủ thứ vào trong câu chuyện, nói rằng Dương huynhcó tư tình riêng với Tiểu Thúy, vì tên tiểu tử họ Hà kia mà Dương huynh đếnkỹ viện, và bắt cô ta phải tự treo cổ. Hà Lăng Phong liền nói : – Lời nói của ả chắc gì người ta đã tin. Đường đường là chủ nhân củaThiên Ba phủ, làm gì có tư tình với một kỹ nữ và còn bức tử cô ta chứ? Nhưng Điền Bá Đạt thì lại nghiêm sắc mặt nói : – Dương huynh, sự việc không phải đơn giản như vậy đâu. Thiên Baphủ xưa nay vẫn có tiếng tăm trong võ lâm, tuyệt đối không thể để cho tiếngxấu truyền ra ngoài, nếu không Thiên Ba phủ sẽ bị đả kích nặng nề. Hà Lăng Phong nói : – Nếu như ả ta muốn nói thế, chẳng lẽ ngươi kêu ta dung kim maymiệng ả lại hay sao? Điền Bá Đạt nói : – Không cần Dương huynh phải đích thân ra mặt, tiểu đệ đã an bàyxong hết rồi. Hà Lăng Phong nói : – Ngươi an bày như thế nào? Điền Bá Đạt quay đầu về phía cửa gọi lớn : – Mang vào đây! Vừa dứt lời đã thấy Thiết Đầu Tiểu Trần bước vào, hai tay có bưngmột chiếc hộp bằng gỗ. Hắn ta bước đến trước mặt Hà Lăng Phong hành lễ,sau đó cung kính dâng chiếc hộp lên. Hà Lăng Phong vẻ ngạc nhiên hỏi : – Đây là vật gì? Điền Bá Đạt thấp giọng nói : – Mời Dương huynh xem qua. Hà Lăng Phong đưa tay mở nắp hộp ra. Hai cái đầu người bê bết máu được đặt trong chiếc hộp. Một cái là của Ngô Tẩu. Còn cái kia là của Qui Nô. Hà Lăng Phong giật mình, biến sắc mặt : – Tiểu Điền, tại sao ngươi lại rat ay ác độc đến như vậy? Điền Bá Đạt cười hiểm ác nói : – Lượng tiểu phi quân tử, vô độc bất trượng phu. Dương huynh vì bảovệ tiếng tăm cho Thiên Ba phủ thì tuyệt đối phải trừ tận hậu hoạn... Hà Lăng Phong nói : – Nhưng ngươi cũng phải thương lượng với ta trước cái đã. Điền Bá Đạt nói : – Thời gian quá gấp rút, khi tiểu đệ hay được tin, thì Ngô Tẩu đãchuẩn bị đem sự việc của Dương huynh nói cho mọi người ở trong viện biết.May mà Tiểu Trần kịp thời ngăn cản lại và cấp báo cho tiểu đệ biết. Nếu nhưtiểu đệ còn chờ thỉnh thị ý kiến của Dương huynh, e rằng mọi việc sẽ bại lộhết. Cho nên tiểu đệ đã quyết định làm thế. Còn hai thi hài của chúng tiểu đệđã ngầm cho người thủ tiêu rồi, tuyệt đối sẽ không có gì làm ảnh hưởng đếnthanh danh của Thiên Ba phủ cả. Hà Lăng Phong thở dài một tiếng : – Tiểu Điền, ngươi đã sai rồi. Thủ đoạn giết người diệt khẩu này,không phải là những việc mà kẻ hiệp nghĩa như chúng ta có thể làm. Điền Bá Đạt cười nói : – Sự cấp tùng quyết. Việc này tiểu đệ hoàn toàn vì Dương huynh,thanh danh của Thiên Ba phủ không dễ gì có được, há lại để cho nó bị hủydiệt bởi miệng bọn tiểu nhân sao? Hà Lăng Phong lắc đầu nói : – Ngươi nói tuy không sai, nhưng làm như thế là hơi quá đáng. Hỏi talàm sao yên tâm cho được. Điền Bá Đạt nói : – Nếu như Dương huynh cảm thấy không yên tâm, thì cho thêm bọnchúng một ít tiền, để sau khi chết cũng được chôn cất cẩn thận là được rồi. Hà Lăng Phong không còn cách nào khác, đành phải lắc đầu thở dàimà thôi. Chàng vốn định nhờ Điền Bá Đạt lộ diện điều tra nguyên nhân cáichết của Tiểu Thúy, nhưng bây giờ đành phải ngưng. Sự thật chàng cũng không muốn bỏ qua chuyện này, nhưng bây giờhoàn toàn đã hết cách. Hiện tại, điều duy nhất là Hà Lăng Phong có thể làmđược, là tiếp tục ở lại Thiên Ba phủ và đóng vai Dương Tử Úy, một nhân vậtlừng danh trong võ lâm nhưng lại vô cùng sợ vợ. Trong lòng chàng biết rõ, đây rất có thể là một âm mưu và có ngườiđang lợi dụng Dương Tử Úy giả mạo của mình để thực hiện một mục đíchđáng sợ nào đó. Thật ra mục đích gì? Chàng không biết. Nhưng chàng tin rằng cũng sẽ có một ngày, “mục đích” này cũng sẽhiển lộ ra, hơn nữa thời gian cũng không còn lâu. Cho nên chàng chỉ còn cócách là chờ đợi và chờ đợi, bắt buộc phải tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi. ***** Sự chờ đợi thường hay làm cho con người ta cảm thấy chán ngán. Đặcbiệt là Hà Lăng Phong, ...