Phùng Viên nói : – Đừng có nếu như gì cả. May mà bây giờ vẫn còn chưa quá muộn. Yên Chi bảo đao nhất định vẫn òn ở gần Cúc Hương thủy tạ. Vậy bây giờ chúng ta phải lập tức đến đấy ngay, nếu không sẽ có thể muộn mất. Âm thanh của lão ta vẫn còn chưa dứt thì người đã vọt ra khỏi khu rừng như một cơn gió. Hà Lăng Phong cũng đành phải bám theo lão ta. Nhưng khi ra khỏi khu rừng không được bao xa, Hà Lăng Phong liền kéo vạt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yên Chi Bảo Đao - Hồi 7 Yên Chi Bảo Đao Hồi 7 Giữ cây chờ thỏ Phùng Viên nói : – Đừng có nếu như gì cả. May mà bây giờ vẫn còn chưa quá muộn.Yên Chi bảo đao nhất định vẫn òn ở gần Cúc Hương thủy tạ. Vậy bây giờchúng ta phải lập tức đến đấy ngay, nếu không sẽ có thể muộn mất. Âm thanh của lão ta vẫn còn chưa dứt thì người đã vọt ra khỏi khurừng như một cơn gió. Hà Lăng Phong cũng đành phải bám theo lão ta. Nhưng khi ra khỏi khu rừng không được bao xa, Hà Lăng Phong liềnkéo vạt áo Phùng Viên thấp giọng nói : – Lão đại ca, xin hãy chờ đợi một chút. Phùng Viên liền dừng bước hỏi : – Đợi cái gì? Hà Lăng Phong nhìn quanh rồi kéo lão ta quay trở lại khu rừng. Phùng Viên lấy làm ngạc nhiên nói : – Thật ra là ngươi muốn gì đây? Phải biết rằng thời gian đang rất bứcbách, không thể nào kéo dài thời gian được. Hà Lăng Phong xua xua tay, thấp giọng nói : – Theo như ý của tiểu đệ, lão đại ca có thể đến Cúc Hương thủy tạđiều tra xem thử, nhưng nhớ đừng bao giờ để lộ ra thân thế. Còn về phầntiểu đệ sẽ ở đây chờ đợi. Phùng Viên càng ngạc nhiên hơn : – Ngươi định ở đây để làm gì? Hà Lăng Phong nói : – Tiểu đệ có dự cảm Yên Chi bảo đao trừ phi không còn ở trong ThiênBa phủ nữa. Nếu còn thì nhất định ở trong khu rừng này. Phùng Viên suy nghĩ một hơi rồi nói : – Thôi được, ngươi hãy ở lại đây, còn ta sẽ đến Cúc Hương thủy tạ.Nếu như bên ấy không có gì xảy ra thì ta lập tức sẽ trở về đây ngay. Nói xong lão ta bước nhanh ra khỏi khu rừng. Hà Lăng Phong bước đến bên cái hố, đặt thanh đao vào vị trí cũ. Sauđó cẩn thận lấp đất lại. Chàng không quên đem chiếc khăn phủ lên trên, cuốicùng phủ lá cây lại. Sau đó chàng chọn một thân cây có cành lá rậm rạp ở gần đấy, ẩnthân. Đợi cái gì? Chính chàng cũng không biết, nhưng chàng giống nhưngười thợ săn đang chờ đợi con mồi, phải kiên nhẫn và có lòng tự tin. Thời gian chừng nửa tuần trà đã trôi qua nhưng một chút động tĩnhcũng không có và cũng không thấy Phùng Viên quay trở lại. Hà Lăng Phong núp ở trên cây, chú ý lắng nghe động tĩnh xungquanh. Lại hơn nửa tuần trà nữa trôi qua, nhưng bốn bề vẫn không có chútđộng tịnh. Hà Lăng Phong trong lòng hơi khẩn trương. Nhưng ngay lúc ấy có một tiếng “xoạt” nhỏ vang lên. Ở bên dưới độtnhiên xuất hiện một bóng người. Người vừa đến quả thật xuất hiện rất nhanh. Tiếng gió và người cơ hồcùng xuất hiện một lượt. Vừa nghe được tiếng gió, thì đã nhìn thấy bóngngười. Hà Lăng Phong giật thót người, xuýt chút nữa là rơi xuống đất. Đợi khi chàng nhìn thấy cách ăn mặc và dung mạo của người kia, gầnnhư chàng muốn thất thanh kêu lớn lên. Người kia mặc y phục màu vàng và không ai khác hơn là Phùng UyểnQuân. ***** Thần sắc Phùng Uyển Quân có vẻ khẩn trương, hiển nhiên là chưaphát hiện ra trên cây gần đấy có người, Phùng Uyển Quân đảo mắt nhìn mộtvòng, rồi chạy đến nơi chôn đao. Đồng thời Phùng Uyển Quân lấy từ trongtay áo ra một cây trủy thủ sắc bén, đào lấy đào để. Hà Lăng Phong vốn định gọi Uyển Quân một tiếng, nhưng thấy tìnhhình như thế chàng lại thôi. Bởi vì không chỉ thần sắc Phùng Uyển Quân khẩn trương, đầu tóc vày phục không được gọn gàng. Hơn nữa phía sau vai phải còn có vết máu, rõràng là Uyển Quân đã bị trọng thương. Tại sao Phùng Uyển Quân lại bị thương? Tại sao nàng lại biết chỗchôn đao? Tại sao nàng lại khẩn trương? Và nàng muốn đào tìm cái gì. Những câu hỏi này rất mau đã có câu trả lời. Phùng Uyển Quân vungđao như bay. Chỉ thoáng một cái nàng đã đào được chiếc bao có đựng thanhđao bên trong. Nhưng Uyển Quân không hề để ý đến nó, mà thuận tay để sang mộtbên và lại tiếp tục đào. Chỉ một lát sau, Uyển Quân lại từ trong chiếc hố, đào được một chiếctúi khác. Hai mắt Hà Lăng Phong vụt sáng lên. Vì chàng đã nhận ra đó chính làchiếc túi mà hôm qua chàng đã dùng đựng thanh bảo đao. Thì ra Mai Nhi và Tiểu Lan thật sự có chôn giấu thanh Yên Chi bảođao. Nhưng chẳng qua bọn họ còn chôn thêm một thanh đao bình thườngkhác ở bên trên mà thôi. Ngoại trừ chính mắt nhìn thấy, chứ không ai ngờ rằng trong chiếc hốkia lại có chôn đến hai thanh đao. Chính Hà Lăng Phong cũng không thểngờ. Thông minh như Phùng Viên c ũng không thể nào ngờ đến được. Vậy tại sao Phùng Uyển Quân lại biết? Xem tình hình thì Phùng Uyển Quân không chỉ đã biết trước sự việcchôn bảo đao ở đâu, mà rất có thể Uyển Quân là người đã chỉ huy Mai Nhivà Tiểu Lan. Những suy nghĩ này lướt nhanh trong đầu Hà Lăng Phong. Tuy chàngcảm thấy vô cùng ngạc nhiên, nhưng không sao giãi bày được. Hà Lăng Phong liền búng người từ trên cây nhảy xuống đất. Phùng Uyển Quân đang lấy thanh đao ra khỏi bao vải, đột nhiên nhìnthấy Hà Lăng Phong xuất hiện. Sắc mặt Uyển Quân chợt thay đổi, lập tức lùira sau hai ba bước, đồng thời giấu thanh Yên Chi bảo đao ra sau lưng. HàLăng Phong quay về phía Phùng Uyển Quân mỉm cười nói : – Không ngờ rằng ta cũng có mặt ở đây phải không? Phùng Uyển Quân tay trái cầm đao vẫn giấu ở phía sau. Còn tay phảivỗ nhè nhẹ lên ngực thở phào một tiếng rồi nói : – Ai! Thật không ngờ lại là chàng. Thất lang, chàng làm cho thiếp giậtcả mình. Hà Lăng Phong lại mỉm cười nói : – Cô nương, cách xưng hô giữa chúng ta dường như là nên phải sửalại. Phùng Uyển Quân liền hỏi : – Tại sao? Hà Lăng Phong nói : – Bởi vì cô nương không phải là Phùng Uyển Quân, và cô nương cũngtự biết ta không phải là Dương Tử Úy. Vở kịch chúng ta diễn chẳng lẽ tớiđây vẫn còn chưa chịu kết t ...
Yên Chi Bảo Đao - Hồi 7
Số trang: 26
Loại file: pdf
Dung lượng: 145.49 KB
Lượt xem: 21
Lượt tải: 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
yên chi bảo đao tuyện kiếm hiệp truyện trung hoa văn học trung hoa kiếm hiệp trung hoa truyện dài trung hoaTài liệu có liên quan:
-
Tác phẩm văn học Binh pháp Tôn Tử - Phần 2
123 trang 136 0 0 -
Tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa (Tập 1): Phần 1
212 trang 71 0 0 -
438 trang 67 0 0
-
2391 trang 63 0 0
-
762 trang 63 0 0
-
792 trang 61 0 0
-
Tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa (Tập 1): Phần 2
415 trang 61 0 0 -
526 trang 57 0 0
-
502 trang 57 0 0
-
98 trang 52 0 0