Danh mục tài liệu

Cá tính của bánh gio

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 192.82 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

- Bánh gio cũng không phải là món tráng miệng sau bữa tiệc linh đình. Nó độc lập. Nó riêng biệt vì nó có cá tính riêng. Hầu như chợ quê nào cũng có món bánh gio (hay còn gọi là bánh tro), quẩy toòng teng trên đôi vai cô gái.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cá tính của bánh gioCá tính của bánh gio- Bánh gio cũng không phải là món tráng miệng sau bữa tiệc linh đình.Nó độc lập. Nó riêng biệt vì nó có cá tính riêng.Hầu như chợ quê nào cũng có món bánh gio (hay còn gọi là bánh tro), quẩytoòng teng trên đôi vai cô gái. Dọc đường phố cũng có những cô hàng bánbánh gio rong như thế. Nó là món quà trưa giản dị, thôngthường, như hễ cứ vào dịp giao mùa thì nó mới xuất hiện đúng vào thờiđiểm, lúc cái bụng ta ngang ngang, không muốn ăn món quà béo hay quángọt, không muốn món buốt chân răng hay xuýt xoa vừa ăn vừa thổi…Gạo nếp thật ngon đem sàng sảy kỹ, chọn bỏ các hạt xấu và gạo tẻ lẫn vào.Vo gạo thật kỹ, thay nước nhiều lần, bao giờ thấy nước gạo thật trong mớithôi. Để gạo thật ráo nước rồi đem ngâm vào nước vôi trong chừng 2 giờđồng hồ. Lại vớt ra đợi hạt gạo thật khô tơi mới đem ngâm vào nước nắngqua một đêm.Cách làm nước gio ở đây cũng giống như các nơi khác nhưngnguyên liệu chỉ dùng gio than của ba loại cây: Tầm gửi cây dọc, thân lá câyvừng khô và thân cây sương song (cây gai nhể ốc). Bánh gio đang luộc chín tới.Lá chít đem luộc thật kỹ và thay nước nhiều lần cho phai hết chất diệp lục.Mỗi chiếc bánh gio chỉ cần dùng 2 hoặc 3 chiếc lá chít. Gạo nếp đã ngâmnước nắng lên màu hổ phách được vớt lên cho ráo nước. Dùng muôi xúc gạođó cho vào giữa lá chít đã rửa sạch lau khô, dàn gạo đều và dài ra, gói lại lăntròn vấn bẻ hai đầu lá kín lại dùng lạt mềm buộc chặt. Mỗi cái bánh gio chỉdài chừng hơn gang tay đường kính nhỉnh hơn ruột quả chuối tiêu nên chỉcần luộc ba giờ đồng hồ bánh đã rền. Bánh để nguội bóc cắt ra từng khoanh,nhìn thấu qua trong suốt màu sáp ong đã thấy ngon, đem chấm cùng mật giọtcàng hấp dẫn.Trong quá trình làm bánh gio, việc kiêng kỵ nhất là tất cả từ nguyên liệu đếndụng cụ đều không để dính chút dầu mỡ nào. Vì vậy bánh gio ở đây thườngđược làm xong từ trước lễ tết vài ba ngày, trước khi mổ lợn, mổ gà... Chỉ bịdính tí dầu mỡ là ruột bánh sẽ không rền và liên kết để tạo nên độ dai vàcác hạt gạo sẽ không trong suốt nên chất lượng bánh giảm hẳn. Chiếc bánh gio được gói lá chuối,luộc xong, bóc nó ra, ruột bánh mang màu vàng hổ phách, mà vàng longnão, trong suốt, không mùi vị, vẫn còn nhìn thấy lơ mơ hình những hạt gạođã biến hình hài như chưa hoà tan hết vào kiếp khác. Nó là gạo nếp nhưngkhông phải còn rõ ràng như bánh chưng, mà cũng không là một khối bộtchín như ruột bánh xu xê, bánh nếp, bánh giò. Chiếc bánh gio không to, khôngđầy, từng đôi buộc chặt với nhau bằng những sợi lạt tước nhỏ, còn óng ánhmàu vàng thô lá đã chín kỹ. Bóc mấy đôi như thế đặt vào lòng chiếc đĩa sứtrắng tinh, đĩa to thì dăm chiếc, đĩa nhỏ thì vài chiếc. Tưới nhẹ nhàng lên đĩabánh thứ mật giọt, mật mía ngọt sắc, thì cái ruột bánh tưởng là không mùi vịkia bỗng có hồn, bỗng như được thổi một làn sinh khí tưng bừng cho cái lưỡiphải đam mê khoái trá. Miếng bánh gio man mát, tê tê,nhờ nhờ đắng, nồng nồng dư vị thoảng qua của tro bếp, của mùi vôi cùng vịthoảng qua của tro bếp, của mùi vôi cùng vị ngọt của đường của mật, khôngvương một chút béo ngấy nào của mỡ, của thịt, lại ăn nó trong không khígiao mùa không nóng, không rét, ăn trong thư thả, vừa ăn vừa ngẫm nghĩ vềdã vị đồng quê đọng lại…mới cảm nhận được thứ bánh dân gian mà thanhlịch, ăn ít mà ngon nhiều, ăn chơi mà thú vị. Từ chỗ tưởng không có hươngvị gì bỗng ta thấy, ta cảm được chứa chan hương vị xa xôi của một thứ bánhmộc mạc không phải lúc nào cần ăn cũng có ngay, càng không phải là thứbánh có thể ăn đến no đến chán, càng không thể nhồm nhoàm ăn lấy được,ăn cho bõ. Nó ngọt mà đắng, thanh vẫn nồng, trong suốt mà vẫn đậm đặc,thật ít tiền mà vẫn đáng quí đáng trọng. Ăn xong mấy miếng bánh vẫn cảmthấy thòm thèm, một sự thòm thèm không cho ta dấn thêm nữa để không baogiờ bứ, không bao giờ chán. Bánh Gio có hương vị ngai ngái,nồng nồng nhưng khi ăn vào có vị mát thanh khiết, rất tốt cho đường tiêuhóa. Bóc lớp lá ngoài cùng, bánh gio như một khối ngọc màu hổ phách trongvắt lộ ra, có thể nhìn thấu bên trong khối ngọc đó. Cắt từng miếng nhỏ, nhẹnhàng chấm vào bát mật mía màu vàng óng, thơm phức rồi nhẩn nha thưởngthức mới thấy hết sự hòa quyện ngọt mát hấp dẫn này. ...