Hãy tìm tòi khám phá và đặt câu hỏi
Hãy tìm tòi khám phá và đặt câu hỏi “Luôn đặt câu hỏi cho những điều mình đang kiếm tìm và hãy hiểu rằng không có gì tự nhiên mà có.” - Ray Kassar Tôi sinh ra ở Brooklyn, New York, học trường nam sinh. Nhờ sự giới thiệu của thầy giáo tiếng Anh cùng với bảng điểm trung học đạt loại xuất sắc mà tôi nhận được học bổng vào Đại học Brown. Đó là vào những năm Chiến tranh Thế giới thứ II đang diễn ra nên họ rút ngắn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hãy tìm tòi khám phá và đặt câu hỏi
Hãy tìm tòi khám phá và đặt câu hỏi
Hãy tìm tòi khám phá và đặt câu hỏi
“Luôn đặt câu hỏi cho những điều mình đang kiếm tìm và hãy hiểu rằng không có
gì tự nhiên mà có.”
- Ray Kassar
Tôi sinh ra ở Brooklyn, New York, học trường nam sinh. Nhờ sự giới thiệu của
thầy giáo tiếng Anh cùng với bảng điểm trung học đạt loại xuất sắc mà tôi nhận
được học bổng vào Đại học Brown. Đó là vào những năm Chiến tranh Thế giới
thứ II đang diễn ra nên họ rút ngắn chương trình học và tôi tốt nghiệp đại học năm
tôi mới mười chín tuổi.
Sau khi ra trường, chưa biết mình sẽ làm gì nhưng tôi có rất nhiều tham vọng. Tôi
muốn mình làm được một việc gì đó thật lớn lao. Cha tôi là một người an phận và
luôn bằng lòng với những gì mình có. Mẹ tôi thì chỉ muốn mọi điều tốt nhất cho
chúng tôi nhưng không hề thúc ép nên chúng tôi không phải chịu một áp lực buộc
phải thành công bằng mọi giá.
Cha tôi không ủng hộ việc học đại học, ông cho đó là một sự lãng phí thời gian.
Mẹ tôi thì tự hào về trình độ học vấn và học bổng của tôi. Gia đình cha tôi di cư từ
Syria vào năm 1911 và kinh doanh trong ngành tơ lụa. Do hậu quả của thời kỳ suy
thoái kinh tế nên những nhà máy sợi của gia đình tôi ở Patterson, New Jersey đều
bị phá sản. Cha tôi phải làm những công việc độ nhật qua ngày, kể cả tài xế taxi.
Chúng tôi không có nhiều tiền nhưng lúc nào cũng cảm thấy hạnh phúc vì gia đình
tôi rất thương yêu nhau.
Cha không muốn chúng tôi làm thêm các công việc vào mùa hè. Ông nghĩ gia đình
chúng tôi không đến nỗi phải quá túng quẫn để chúng tôi phải làm như vậy. Tuy
nhiên, lúc học đại học, tôi cần tiền để tự trang trải chi phí cá nhân nên đã lén gia
đình xin làm nhân viên trực tổng đài điện thoại cho hội sinh viên trường từ 12 giờ
đêm đến 8 giờ sáng để kiếm hai mươi lăm đô la mỗi tuần, một số tiền khá lớn đối
với một sinh viên, tương đương ba, bốn trăm đô la ngày nay.
Sau khi tốt nghiệp, tôi vỡ ra nhiều điều bất ngờ. Số là Bob Love, bạn cùng phòng
của tôi là con của nhà sáng lập kiêm Tổng giám đốc điều hành Tập đoàn Công
nghiệp Burlington. Vậy mà tôi chẳng biết gì vì Bob luôn cháy túi, thường xuyên
phải mượn tiền tôi và quần áo thì lúc nào cũng lôi thôi, lếch thếch. Giáng sinh năm
đó, Bob rủ tôi đi thăm cha cậu ấy ở Florida. Tôi bảo tôi không đủ tiền. Cậu ấy nói
úp mở rằng chúng tôi sẽ thu xếp được. Hóa ra chúng tôi đến Florida bằng máy bay
riêng của công ty cha cậu ấy. Gia đình Bob có một biệt thự rộng mênh mông ở
Palm Beach. Don David - trưởng khoa của Đại học Harvard cũng là một khách
mời của gia đình Bob. Thế rồi chẳng hiểu sao cha Bob lại đề nghị cho tôi một chỗ
làm trong công ty ông và vị trưởng khoa nọ hứa cho tôi một học bổng vào trường
Harvard của ông với điều kiện tôi có hai năm kinh nghiệm làm việc thực tế.
Không biết tôi đã làm gì gây ấn tượng nơi họ nhưng đó là một câu chuyện có thật.
Thế là sau khi tốt nghiệp ở Brown, tôi vào làm thực tập viên, rồi nhân viên chính
thức cho Tập đoàn Burlington trong các nhà máy ở Bắc Carolina trong hai năm.
Sau đó, họ cho tôi tạm nghỉ phép để theo học Harvard.
Khi trở về Burlington, tôi trở thành nhân viên tiếp thị ở New York và tôi rất thích
công việc đó. Chẳng bao lâu tôi trở thành một phó giám đốc chi nhánh trẻ tuổi
nhất của Burlington. Sau đó, ngài Spencer Love đột ngột qua đời trong một buổi
chơi tennis, viên thủ quỹ Charlie Myers trở thành giám đốc mới. Lúc đó tôi chỉ là
một phó giám đốc ngành hàng trang trí nội thất nhưng lại kiếm được nhiều tiền
hơn vị tân giám đốc nên ông ta đã giáng chức tôi. Hầu hết các nhân viên của
Burlington, trừ một số người biết tôi và công việc của tôi, đều cho rằng tôi có địa
vị như thế là nhờ sự sủng ái của ngài Spencer Love. Tôi tức giận và muốn nghỉ
việc. Nhưng làm thế chẳng khác nào chứng tỏ lời nói của họ là đúng. Thế là suốt
ba năm sau đó, tôi bộc lộ năng lực bản thân cho Charlie Myers thấy. Sau đó tôi
được đề bạt và mọi việc trở nên tốt đẹp.
Với cương vị là một giám đốc, tôi luôn quan tâm rèn luyện cho mọi nhân viên
những kỹ năng làm việc tốt hơn. Đó là thế mạnh của tôi. Tất nhiên, tôi may mắn
gặp cả ba yếu tố thiên thời, địa lợi, nhân hòa cùng một lúc. Có lẽ sự chững chạc
của một cậu bé mười chín tuổi tại bữa tiệc Giáng sinh đã làm ngài Spencer Love
và trưởng khoa Don David chú ý và cho tôi nh ững cơ hội đáng giá ngàn vàng. Tôi
rất hạnh phúc khi làm việc tại Burlington và thực sự xem đó là ngôi nhà thứ hai
của mình.
Ba năm sau, đã đến lúc chọn ra một giám đốc mới. Có ba ứng viên. Một là Bill
Klopman, giám đốc ngành may mặc, đến một người nữa, và sau đó là tôi, người
thua họ đến cả một con giáp. Họ đã chọn Bill Klopman mặc dù chính tôi là người
đem về hai phần ba lợi nhuận cho công ty. Tôi cho rằng có một thông điệp trong
quyết định của họ và quyết định xây dựng một con đường cho riêng mình. Tôi
nghỉ việc. Đó là một sự ra đi đầy chí khí. Tôi mở một công ty nhập khẩu hàng may
sẵn từ Ai Cập và gọi nó là RA Kassar Corp. Đó là công ty đầu tiên ở Mỹ kinh
doanh xuất nhập khẩu ngành may mặc ...
Hãy tìm tòi khám phá và đặt câu hỏi
Số trang: 8
Loại file: pdf
Dung lượng: 180.38 KB
Lượt xem: 34
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
thành công trong cuộc đời con đường tới thành công cách đi đến thành công thiết lập mục tiêu kỹ năng trong công việcTài liệu có liên quan:
-
6 trang 163 0 0
-
NGÔN NGỮ CƠ THỂ CỦA NHỮNG NGƯỜI LÀM SẾP
8 trang 43 0 0 -
3 trang 43 0 0
-
3 trang 42 0 0
-
3 trang 42 0 0
-
3 trang 42 0 0
-
7 trang 41 0 0
-
Thiết lập mục tiêu cho nhân viên
5 trang 40 0 0 -
7 câu hỏi để xác định mục tiêu
3 trang 40 0 0 -
9 trang 39 0 0