Danh mục tài liệu

Hết Một Mùa Đông

Số trang: 18      Loại file: pdf      Dung lượng: 129.40 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tịnh nhận được lá thư của Kono, một người bạn thân thiết: Trời sang đông, Lầu Thính Triều bỏ trống vì không ai chịu nổi lạnh và buồn. Nếu bạn muốn hứng gió biển cắt da, nghe tiếng sóng phá giấc ngủ trưa và chấp nhận cái cảnh buồn lê thê đó thì cứ dọn đến ở. Bạn có toàn quyền xử dụng biệt thự ấỵ Lá thư của Kono, chủ biệt thự gởi đến Tịnh vào lúc tôi đang bệnh. Bác sĩ không hiểu tôi mắc chứng bệnh gì, chỉ bảo rằng hình như bị bịnh tương tư. Tuy...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hết Một Mùa ĐôngHết Một Mùa Đông Quỳnh Dao Hết Một Mùa Đông Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 22-October-2012Trang 1/18 http://motsach.infoHết Một Mùa Đông Quỳnh Dao Chương 1Tịnh nhận được lá thư của Kono, một người bạn thân thiết:Trời sang đông, Lầu Thính Triều bỏ trống vì không ai chịu nổi lạnh và buồn. Nếu bạn muốnhứng gió biển cắt da, nghe tiếng sóng phá giấc ngủ trưa và chấp nhận cái cảnh buồn lê thê đóthì cứ dọn đến ở. Bạn có toàn quyền xử dụng biệt thự ấỵLá thư của Kono, chủ biệt thự gởi đến Tịnh vào lúc tôi đang bệnh. Bác sĩ không hiểu tôi mắcchứng bệnh gì, chỉ bảo rằng hình như bị bịnh tương tư. Tuy không mấy trầm trọng nhưng tôimỗi lúc một tiều tụy, xanh xaọ Tịnh cầm thơ tìm đến tôi, đưa tôi xem rồi hỏi:- Đi đến bờ biển ở nghe em.Tôi hỏi:- Em đi với ai bây giờ?- Với anh.- Với anh?Tôi nhìn Tịnh không mấy tin tưởng. Nhưng rồi, cái vẻ rất tự nhiên đó đã làm tôi tin rằng Tịnhkhông đùạ Trong khi tôi còn phân vân thì Tịnh nắm tay tôi hỏi:- Không phải từ lâu em muốn tìm một chỗ thanh tịnh như thế để nghỉ ngơi saỏ Đây là dịp mayhiếm có, bỏ qua rất uổng. Lầu Thính Triều anh đã đi rồi, nơi đây thôi khỏi chê. Anh đưa em đếnđó tĩnh dưỡng một thời gian thì còn gì nhất bằng.Tôi ngập ngừng:- Nhưng mà, anh làm sao đi được? Lúc nào anh cũng bù đầu trong công ty, bỏ đi như thế làmsao ổn?Tịnh cười, nụ cười đượm vẻ buồn mà tôi chẳng hiểu nổi lý dọCông ty à? Mặc kệ nó chứ. Con người đâu phải suốt đời để công việc cột chân đâụ Có làm việcthì có hưởng thụ. Mới hai mươi tuổi, anh đã phải quần quật trong công việc mãi cho đến nay làbốn mươi tuổị Hai mươi năm, không rảnh lấy một giờ lại nói vậy không ngạc nhiên lắm saọ Tôivẫn còn do dự:- Nhưng mà... nhưng mà... còn những vấn đề khác nữảTịnh không tránh né:- Em muốn nói đến Tú Di à? Anh sẽ viện lý do với Di là đi công việc bên Nhật. Mà, bà đâu cóđể ý việc nàỵ Suốt ngày lo bài bạc còn đâu thì giờ nghĩ chuyện khác.Tôi vẫn tưởng là mình mơ:Trang 2/18 http://motsach.infoHết Một Mùa Đông Quỳnh Dao- Nhưng mà...Tịnh bưng mặt tôi:- Em lúc nào cũng chỉ có “nhưng mà”. Mười năm rồi, vẫn giữ mãi chữ “nhưng mà” ấỵMười mấy năm rồi! Từ ngày quen Tịnh đến nay đã mười năm. Thuở ấy cha bảo tôi phải gọi Tịnhbằng chú:- Thưa chú Tịnh đi con.Chú Tịnh, chú của cháu đấy saỏ Tôi thở dài, Tịnh lay mạnh tay tôi:- Em đang nghĩ gì vậỷ Thu xếp hành ly, ngày mai đi liền nhé?Tôi giật mình:- Ngày maỉ Thật thế sao anh?- Dĩ nhiên là thật. Tiểu Viên, em không tin anh saỏ Có bao giờ anh hứa cuội với em đâủ- Nhưng mà...- Lại nhưng mà nữa! Gọi con Châu lên giúp em thu xếp hành lý nhé. Sáng mai chín giờ, anhđưa xe đến đón em.Tôi lo lắng:- Nhưng mà, anh không thu xếp công việc trước đã saỏ Vả lại, anh và chiếc xe biệt dạng cùngmột lúc thì làm sao tránh khỏi sự nghi ngờ?Tịnh cúi nâng cằm tôi lên và nhìn thẳng vào mặt:- Em đừng lo nghĩ vẩn vơ gì hết. Hãy chuẩn bị để thực hiện giấc mơ mà mấy năm trước đâychúng mình đã từng ao ước. Lầu Thính Triều sẽ chứa đầy mộng đẹp của hai đứạMáu trong người tôi bỗng tăng vận tốc. Hơi thở gấp rút - Lầu Thính Triều, bãi biển và Tịnh.Những thứ này sẽ trở thành sự thật với tôi saỏ Và chỉ mình tôi với Tịnh, không có công việc củaTịnh, vợ Tịnh hay những bận rộn khác của Tịnh thật à? Nhớ lại ngày nào tôi từng mơ ước:- Em không mong gì hơn là chiếm được anh trong ba ngàỵ Ba ngày đó, anh không một tí bậnrộn nào vì vợ, vì công việc làm ăn mà tất cả cho em. Cho em từng giây từng phút thì có chết đinữa, em cũng mãn nguyện.Nghe nói thế, Tịnh cho tôi là con bé khùng chuyên nói nhảm. Thì bây giờ, Tịnh đem đến sự thậtcủa sự mong mỏi đó saỏ- Em lại nghĩ gì nữảTôi ngập ngừng:- Anh... anh định ở với em mấy ngày vậỷ- Suốt mùa đông nàỵTrang 3/18 http://motsach.infoHết Một Mùa Đông Quỳnh DaoTôi nín thở. Tịnh lo lắng:- Sao vậy em?- Anh muốn dụ dỗ em phải không?Tịnh ôm đầu tôi sát vào ngực. Hành động này giống khi tôi còn nhỏ Tịnh vẫn thường hay làmnhư vậỵ- Viên à, anh nào có dụ dỗ em. Cưng của anh mà ai nỡ dụ dỗ? Em cứ khéo nói bậy không hà!Bây giờ, tôi mới bắt đầu tin tưởng mọi việc sẽ thành sự thật. Tôi lo cho công việc làm ăn củaTịnh:- Thế thì, công việc của anh ai lỏ- Giao cho Konọ- Anh đã chuẩn bị xong rồi saỏ- Chỉ còn chờ em thôịTôi bước vội xuống giường, đi lấy valise, Tịnh nhanh tay cản:- Em đừng làm, để con Châu đến ...