
Người ăn mày và con chó
Thông tin tài liệu:
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Người ăn mày và con chóNgười ăn mày và con chóChuyện kể rằng trên cây cầu trong ngôi thành nọ có một người hành khất. Ông takhông biết kéo đàn, cũng không biết hát, thậm chí còn chẳng biết viết ra cảnh ngộbi thảm của mình lên giấy, rải xuống đất để mong nhận sự thương xót của kháchqua lại.Mỗi ngày, ông chỉ biết ngồi chồm hỗm dựa vào thành cầu, co ro rúc mặt vào trongđầu gối, bên cạnh đôi chân gày gò để một cái bát mẻ cũ kỹ. May mà người qua lạichiếc cầu rất đông, thi thoảng cũng có người đem vài đồng bạc lẻ vứt vào trongbát.Khi đêm đến, người hành khất sẽ trở về chỗ trú ngụ của ông – một cái vườn rau ởngoại ô, bị bỏ hoang đã lâu. Một hàng rào xiêu vẹo bao lấy vườn rau bỏ hoang, bêntrong có một túp lều nát, người hành khất già đã lánh rét ở đó được mấy mùa đônglạnh giá. Trong vườn rau còn có một miệng giếng khô, bên giếng có một gốc câygià.Gió mùa đông bắc ùa về, thành phố đón trận tuyết đầu tiên của mùa đông. Ngườitrên cầu thưa thớt hẳn đi, lão hành khất đang định sẽ về nghỉ, bỗng từ đâu chạy tớimột con chó nhỏ. Con chó bị lạnh tới nỗi run lên từng chập, trõ mõm hít hít cái bátsứt của người ăn mày, thì ra là vì đêm hôm trước ông đã dùng cái bát này để thứcăn. Lão hành khất trong lòng thương xót, liền lấy trong người ra một chiếc bánhbao, khẽ khàng bỏ vào trong bát.Con chó nhỏ ngước lên nhìn ông hồi lâu, như thể cảm động lắm, rồi gục mặt vàobát ăn lấy ăn để.Người ăn mày mang con chó về “nhà” của mình, từ đó người chó quấn quít khôngrời. Con chó rất thông minh, hễ đói là biết ngoạm cái bát chạy nhắng quanh chủđòi ăn. Những người đi qua nhìn thấy thế rất ngạc nhiên thích thú, liền thi nhauném tiền vào trong bát.Người ăn mày phát hiện ra đây là cơ hội lớn, liền huấn luyện cho con chó.Qua một thời gian, nó đã biết đứng bằng hai chân sau, ngoạm bát xin ăn nhảy tớinhảy lui trước mặt những người qua đường. Vậy là người ăn mày lại càng thu đượcnhiều tiền thêm.Người ăn mày bỗng dưng ” phát tài”, liền lấy tiền đi đánh xổ số. Thật là nằm mơcũng không tưởng được vận số ông lại tốt đến vậy, không lâu sau ông trúng giảiđộc đắc.Cứ như là số mệnh vậy. Người ăn mày mua lại vườn rau bỏ hoang, rồi từ mảnh đấtđó xây lên một ngôi nhà lộng lẫy, nhưng ông vẫn giữ lại túp lều nát, miệng giếngkhô cùng gốc cây già và nếp hàng rào lưa thưa ngày nào ở vườn sau khu nhà mình.Trong phòng của người ăn mày bày biện đầy những đồ xa xỉ, ông bỗng chốc mêmẩn việc sưu tầm đồ cổ, thích cung phụng những mỹ nhân chân dài, lại càng thíchánh mắt kinh ngạc, ngưỡng mộ của mọi người khi ông rút trong túi ra cả xập tiềnlớn.“Quý ngài ăn mày” bắt đầu đi gặp gỡ giới thượng lưu, dĩ nhiên lúc nào ông cũngmang theo con chó nhỏ của mình. Các bà mệnh phụ ra sức ủng hộ nhiệt liệt quíông ăn chơi mạnh tay này, và dĩ nhiên chẳng ai biết xuất thân ông ra sao.Điều duy nhất làm cho “quý ngài ăn mày” cảm thấy khó xử chính là chú chó nhỏ,bởi những người thượng lưu khác đều nuôi những con chó giống quý, thuần chủngkia!Cho tới một hôm, con chó con bướng bỉnh của ông cắn rách tai một con chó cáigiống quí, ngay giữa bữa tiệc. Chủ nhân con chó nổi trận lôi đình, làm cho ngài ănmày cảm thấy lòng tự tôn của mình bị tổn thương nghiêm trọng.Về tới nhà, ông lạnh lùng mang con chó ra vườn sau, cạnh cái giếng cũ. Sau đó chonó vào một chiếc lồng gỗ, buộc vào một sợi dây thừng dài và thả xuống cái giếngkhô.Người ăn mày quyết tâm giết chết con chó, giống như tiêu diệt hoàn toàn cái quákhứ khốn khổ vẫn ám ảnh ông ta.Từ đó, bên cạnh người hành khất thiếu đi con chó nhỏ trung thành, ông ta có thểthoải mái một mình đi gặp các cô em phục vụ dễ thương ở quán rượu, hoặc đi dựnhững bữa tiệc thượng lưu xa hoa.May mà dù thế nào ông cũng không quên mỗi ngày thả xuống giếng vài miếng thịt,vì tiếng sủa của con chó cho ông biết rằng người bạn ngày khốn khó xưa kia vẫncòn sống.Chớp mắt hơn một tháng trôi qua, người hành khất ngược lại cảm thấy không hềvui vẻ, chó nhỏ đi rồi, bạn bè quý tộc của ông ta cũng không hề nhiều hơn, vả lạicó một hôm, nhằm lúc ông uống rượu say lướt khướt, đã buột miệng để lộ ra cáithân phận thấp hèn ngày xưa.Lũ người kia bỗng chốc chế nhạo và quay mặt lạnh nhạt với ông ta. Người ăn màycuối cùng hiểu ra rằng, trên đời này chỉ có chú chó nhỏ đã từng trải qua hoạn nạnvới mình mới là người bạn chân chính nhất. Thế mà ông nỡ vứt nó xuống dướigiếng khô.Người ăn mày chạy thật mau đến bên giếng, thả cái cũi gỗ xuống. Nhưng chó conchỉ đi quanh cái lồng gỗ mà không dám nhảy vào trong.Người ăn mày chạy đi tìm một cái dây to, một đầu cột vào gốc cây, tự mình trèoxuống đáy giếng cứu chó con. Giếng rất sâu, nhưng ông không sợ hãi chút nào.Đáy giếng tối om om, lại bốc lên mùi thum thủm, ông vội cắp con chó rồi trèo lên.Chó con chẳng hề oán trách chủ mình, vui mừng liếm mặt người chủ lâu ngày mớigặp lại.Bác sỹ giỏi nhất trong thành cũng không thể trị nổi bệnh của chó nhỏ. Người hànhkhất vì muốn bù đắp lỗi lầm của mình, mỗi ngày đều cho nó đồ ăn ngon nhất, điđâu cũng dắt theo.Con chó nhỏ vui lắm, lúc lắc cái đuôi nhỏ, nhưng đầu nó chỉ có thể quay nhìn đằngsau, đôi mắt lúc nào cũng ngước nhìn trời cao.Người ăn mày mang chó nhỏ đi khắp mọi ngõ ngách trong thành phố, ông cầm tiềnbỏ vào tân tay những người hành khất khác. Thấy những người ấy cảm kích cầmtiền của mình, ông cảm thấy thật là mãn nguyện.Rồi ông bắt đầu có dự định mới, ông báo cho những người ăn mày trong cả thànhtới nhà ông lĩnh tiền.Tin tức truyền đi rất nhanh, đội ngũ ăn mày tới lĩnh tiền càng lúc càng đông.Những người được tiền rồi dùng mọi lời lẽ hoa mỹ nhất trên đời để tán tụng ông,khiến ông hưng phấn khôn tả.Đài truyền hình tới, bản tin buổi tối cũng có phóng sự nói về ông.Ngày thứ hai, mọi người như nước thủy triều xông tới nhà ông, có những ngườichẳng phải ăn mày cũng gia nhập vào đội quân lĩnh tiền.Người hành khất cứ chìm đắm trong cảm giác vinh dự vui sướng, ngày nà ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
tâm lý học sách tâm lý nghệ thuật sống tủ sách hay giáo trình tâm lýTài liệu có liên quan:
-
Giáo trình Tiếng Anh chuyên ngành tâm lý học
275 trang 545 0 0 -
Giáo trình Tâm lý học phát triển: Phần 1 - Vũ Thị Nho
84 trang 397 7 0 -
Đề tài 'Tìm hiểu thực trạng việc sống thử của sinh viên hiện nay'
13 trang 392 0 0 -
3 trang 301 0 0
-
Giáo trình Lịch sử Tâm lý học: Phần 1
104 trang 281 0 0 -
Một số vấn đề lý luận về tâm lý học nhân cách: Phần 2
145 trang 280 0 0 -
Giáo trình Tâm lí học quản lí: Phần 2
217 trang 279 0 0 -
Giáo trình Tâm lý khách du lịch (Tái bản lần thứ năm): Phần 2
125 trang 271 0 0 -
Bộ câu hỏi kiểm tra kỹ năng giao tiếp của bạn (Có đáp án)
19 trang 268 0 0 -
Tiểu luận môn Tâm lý học: Những cơ chế hình thành và phát triển các hiện tượng tâm lý người
16 trang 257 0 0 -
SỰ KHÁC BIỆT GIỮA NGƯỜI VIỆT NAM VÀ NGƯỜI NHẬT
15 trang 243 0 0 -
45 trang 237 1 0
-
Nghiên cứu tâm lý học hành vi đưa ra quyết định và thị trường: Phần 2
236 trang 236 0 0 -
Nghệ thuật sống - Cổ học tinh hoa
530 trang 236 0 0 -
Tìm hiểu Thuật Xử Thế Của Người Xưa
15 trang 234 0 0 -
Tìm hiểu tâm lý học trẻ em từ lọt lòng đến 6 tuổi (Tập 1): Phần 2
140 trang 232 0 0 -
Môi trường làm việc cho nhân viên - đôi điều cần nói!
6 trang 232 0 0 -
Những điều cần phải biết trên hành trang đời người
5 trang 228 0 0 -
Giáo trình Tâm lý học pháp lý (Dùng cho hệ cử nhân) - Nguyễn Hồi Loan và Đặng Thanh Nga
208 trang 228 10 0 -
Vai trò của giao tiếp phi ngôn ngữ trong nghệ thuật giao tiếp.
5 trang 213 0 0