Danh mục tài liệu

Những tia nắng sau mưa

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 110.63 KB      Lượt xem: 18      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hôm nay trời lại mưa. Mưa rơi tí tách trên mái nhà, bầu trời thì u ám. Phải chăng ông trời cũng đang buồn vì thất tình như nó? Thực ra trường hợp của nó thì giống...bị xỏ mũi hơn. Hôm ấy cũng là một ngày mưa, mưa dầm dề. Không chịu được sự bức bối âm ẩm trong phòng, nó gọi cho Liêm - gà bông của nó đi ăn kem cho chút không khí. Liêm bận. Nó lao ra ngoài đường với cái xe đạp, không quên tròng vào người cái áo mưa mỏng. Dạo hết con...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những tia nắng sau mưaNhững tia nắng sau mưaHôm nay trời lại mưa.Mưa rơi tí tách trên mái nhà, bầu trời thì u ám. Phải chăng ông trời cũngđang buồn vì thất tình như nó?Thực ra trường hợp của nó thì giống...bị xỏ mũi hơn. ***Hôm ấy cũng là một ngày mưa, mưa dầm dề. Không chịu được sự bức bốiâm ẩm trong phòng, nó gọi cho Liêm - gà bông của nó đi ăn kem cho chútkhông khí. Liêm bận.Nó lao ra ngoài đường với cái xe đạp, không quên tròng vào người cái áomưa mỏng. Dạo hết con đường này đến con đường khác, cuối cùng thì nócũng chọn được điểm dừng thích hợp: một cửa hàng bán đồ lưu niệm với dànhoa ti-gôn chập chờn dưới mưa và đang đung đưa trước gió. Đi một vòng, nóchỉ chọn được một cái chuông gió màu tím nhạt đơn giản, dù gì thì phòng nócũng có cái chuông gió nào đâu - ngoài cái màu hồng mà Liêm tặng.Liêm cứ cho rằng: con gái là phải màu hồng, nhưng nó có thích cái màu đặctrưng ấy đâu. Thế mà cũng phải nhận vì cái mặt nũng nịu ấy trông tội chếtđược. Nghĩ đến đó, nó phì cười . Quay bước ra quầy tính tiền, nó thấy Hà -bạn thân của nó đang ướm một cái kẹp tóc màu hồng lên mái tóc suôn mượt.Nó định chạy về phía cô bạn thân thì bỗng đứng khựng lại.Hà còn đi cùng một người khác nữa, người đó không phải ai khác mà chínhlà Liêm.Liêm đang mỉm cười thật tươi, đưa tay vuốt mái tóc Hà, tay kia nắm chặt tayHà. Nó đứng sững nhìn hai người yêu quý đang chun mũi âu yếm nhìn nhautrước mặt nó. Béo má thật mạnh, nó thấy rất đau. Không phải là mơ.Cuồng chân đạp xe dưới cơn mưa mặc những giọt mưa tát rát mặt, mặc câycối hai bên đường nghiêng ngả như người say rượu, mặc những cơn gió đingang qua như muốn nhấc bổng cơ thể chưa tới 40kg lên không trung vàmặc cả dòng nước ngược chiều đang chảy xiết với cái áo mưa đang nằm gọntrong rổ xe. Cùng cả những giọt nước mắt lăn dài được ngụy tạo bởi nhữnggiọt nước mưa. Gía như nó không nhìn thấy, giá như nó chịu khó nằm cuộcchăn trong căn phòng âm ẩm mùi nước mua và giá như hai người họ khônglén lén lút lút sau lưng nó ...Yên vị trong căn phòng quen thuộc, mang nguyên cái đầu ướt sau khi tắm, nólao lên giường, trùm chăn kín mít rồi khóc rấm rứt. Ừ thì nó không nữ tính. Ừthì nó không thích màu hồng. Ừ thì nó không có mái tóc suôn mượt như Hà.Ừ thì nó thua Hà nhiều điều về hình thức... Nhưng không vì thế mà Liêm cóthể đừa giỡn sau lưng nó... ***Sau trận mưa hôm ấy, nó sốt liên miên, phải nghỉ học mấy ngày liền. Nó nhớlại lời của mấy đứa bạn trong lớp ngày trước, chúng nó nói hay bắt gặp Hà đichung với Liêm nhiều lần, hai người trông vui vẻ lắm. Lúc đó nó toàn cườixòa cho qua. Người ta nói khi yêu phải tin tưởng lẫn nhau thì mới bền được.Ai ngờ...Hà và Liêm thay phiên nhau đến thăm, chăm sóc nó, đề nghị chép bài giùm.Nó ậm ừ cho qua rồi gửi vở nhờ vả nhỏ Nhung cùng lớp. Hai người cũng đềnghị giảng bài cho nó nhưng nó lại âm thầm gọi điện khẩn cầu Duy tiến sĩcùng lớp. Dù gì thì học với tiến sĩ cũng tốt hơn mà. Sau khi bệnh tình khuyên giảm, nó hẹn Liêm và Hà ra quán nước quenthuộc:- Hôm nay Hảo khao nha?Hà cười. Nó cười. Liêm cũng cười. Nó quay sang Liêm:- Chuyện tụi mình...chấm dứt ở đây nha.- Tại sao? - Liêm nhíu mày.Hà cúi mặt khi gặp ánh mắt của nó.- Hảo! Chuyện này là sao? - Liêm nhắc lại câu hỏi.Nó cười:- Tương lai chắc hẳn cậu sẽ là diễn viên kịch nghệ đại tài. Cậu với Hà...- Cậu lại nghe mấy đưa lắm chuyện lớp cậu, phải không? - Liêm phản kháng.- Tuần trước, tớ thấy hai cậu trong cửa hàng bán quà lưu niệm gần trường... Một dấu lặng. Cho cả Liêm, Hà và nó. Để chấm dứt sự im lặng đáng sợ này,nó chậm rãi:- Vì cậu không tôn trọng tớ, tớ không cần cậu nữa. Cậu không xứng với tìnhcảm của tớ. Nói xong, nó đứng dậy ra khỏi quán, không quên để lại tiền trả cho ba li nướccam vừa gọi.Bước ra khỏi quán, nó thấy cay cay nơi sóng mũi, mằn mặn nơi đầu môi. Nólại khóc, vì Liêm. Thêm môt lần nữa. ***Nó bắt đầu một thói quen mới: đi xe bus đi học thay cho việc đi xe đạp songsong vói Liêm. Dựa đầu vào cửa sổ xe bus, nó ngắm những hạt mưa đập vàocửa kính rồi trượt dài xuống không chút do dự.Bỗng tiếng nhạc vang lên bên tai, nó giật mình quay lại. Duy tiến sĩ đangngồi cạnh nó, tai trái cắm tai phone, mỉm cười đưa cái tai phone còn lại chonó, không nói một lời. Safe and sound của Taylor Swift.Sau chuyến xe bus hôm đó, nó thân với Duy hơn. Đợi nhau đi học, rồi cùng đivề. Những câu nói rời rạc về bài vở được thay thế bằng những sở thích cánhân rồi đến nỗi buồn của nó. Những lúc như vậy, nó nhận được từ Duy mộtbàn tay ấm áp đặt lên vai với sự cảm thông và một bên tai phone...Liêm và Hà chính thức công khai. Biết chắc là sẽ có ngày này nhưng nó vẫnthấy choáng váng. Duy lại đưa tai phone cho nó. Cry on my shoulder củaSuper Star. Nó gục đầu vào vai Duy, nức nở. Một lần nữa, nước mắt nó rơi vìLiêm. Lần cuối thôi.Cả trường đồn ầm lên chuyện nó và Duy là một đô ...