Danh mục tài liệu

Nước Cạn, Hoa Lau

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 99.24 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Một đêm gió thổi chờ trôi mất Nước cạn hoa lau chỉ một niềm. Tản Đà Xếp dọn mọi thứ đâu vào đó, thì đã chín giờ tối. Chỉ còn hai giờ nữa là đến giờ giới nghiêm, mà mai Tịnh lại phải đi sớm. Có cái gì canh cánh bên lòng Tịnh. Chàng nhớ hình như mình còn quên một cái gì, cái gì quan trọng lắm. Tịnh bần thần đi ra đi vào một lúc, mới nhớ đến chị Trầm. Tịnh chưa đến chào chị, chưa báo cho chị biết từ mai chàng không còn ăn cơm tháng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nước Cạn, Hoa LauNước Cạn, Hoa Lau Nguyễn Mộng Giác Nước Cạn, Hoa Lau Tác giả: Nguyễn Mộng Giác Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 27-October-2012Một đêm gió thổi chờ trôi mấtNước cạn hoa lau chỉ một niềm.Tản ĐàXếp dọn mọi thứ đâu vào đó, thì đã chín giờ tối. Chỉ còn hai giờ nữa là đến giờ giới nghiêm, màmai Tịnh lại phải đi sớm. Có cái gì canh cánh bên lòng Tịnh. Chàng nhớ hình như mình cònquên một cái gì, cái gì quan trọng lắm. Tịnh bần thần đi ra đi vào một lúc, mới nhớ đến chịTrầm. Tịnh chưa đến chào chị, chưa báo cho chị biết từ mai chàng không còn ăn cơm tháng ởđó nữa. Và nhất là... chưa đến thực hiện thử cái ý định Tịnh nghĩ từ lâu mà cố quên đi, ý định đãbừng bừng trỗi dậy mãnh liệt từ lúc chàng nhận được giấy gọi.Khi Tịnh đến hiệu, thì khách còn đông lắm. Vài bác công chức già, năm ba người lính vừa nhaicơm vừa nói chuyện ồn ào. Chị Trầm bận túi bụi phía sau cái tủ kính đựng các thức ăn. ThấyTịnh đến, chị vui mừng hỏi:Sao em đến chậm vậy? Chị tưởng em lại ham chơi, quên về.Tịnh cố bình tĩnh nói:Em phải đi chào hết bạn bè, bà con. Mai Tịnh đi.Chị Trầm ngước vội lên:Đi đâu?Em phải trình diện. Không học được nữa.Chị Trầm không tin ở tai mình, cái tay cầm muỗng nước mắm để lơ lửng ở thế lưng chừng, mắtnhìn Tịnh vừa tra hỏi vừa xót xa. Tịnh nói tiếp, cho nó xong đi:Em lại chào chị, và sẵn dịp báo cho chị biết mai em không ăn cơm nữa.Lúc ấy, người lính ngồi ở bàn ngoài gõ thìa vào chén gọi tính tiền. Chị Trầm định giả lơ để nóichuyện với Tịnh, nhưng tiếng gõ mỗi lúc mỗi hối thúc cấp bách hơn. Chị Trầm đành bảo:Em lại ngồi chỗ bàn cơm ăn đi. Chờ chị một chút. Chị trở vào liền.Trang 1/9 http://motsach.infoNước Cạn, Hoa Lau Nguyễn Mộng GiácTịnh đã ăn cơm ở nhà thím Bảo, nên chỉ ngồi ở cái bàn con sát quày hàng lơ đãng nhìn chungquanh. Chị Trầm từ ngoài vào, đi thẳng đến phía Tịnh, tay dúi sâu mấy tờ giấy bạc bèo nhèovào túi áo. Chị nói:Sao Tịnh không cho chị biết sớm. Các em lần lượt đi hết, quán này chỉ còn mấy ông công chứcgià trong toà hành chánh và mấy anh quân cảnh bên đồn. Tháng trước có Viễn, có Lý. Bây giờđến em. Nhưng Tịnh có vào cùng một chỗ với Hà không?Tịnh bảo:Chắc cũng vào đó chứ đi đâu. Hà nó đi trước, mà lại oai. Bây giờ vào đó, nó thành đàn anh củaTịnh rồi. Mặc sức mà bắt nạt.Chị Trầm xuýt xoa:Em để tới phút chót mới báo, làm sao chị kịp viết thư và gửi quà cho nó. Nhà chỉ còn có hai chịem côi cút, từ ngày nó đi, chị không thiết làm ăn gì nữa. Chị còn tiếp tục mở quán, là vì sợ nóxin tiền không có mà gửi. Em vào trong đó có gặp Hà...Một đám đông quân nhân kéo vào quán, nhiều người trong bọn đã say, bước chân nam chânxiêu. Tịnh đọc thấy sự bực bội trong ánh nhìn của chị Trầm, nói trước:Thôi để em ra phía trước coi cọp tivi một chốc, chờ khách đi hết em trở lại. Chị bận quá em sợphiền.Chị Trầm bối rối không biết phải nói gì để xin lỗi. Thấy Tịnh đứng dậy thật, chị cuống quít:Nhưng em phải trở lại nghe không. Chị muốn nhắn vài chuyện cho Hà.Tịnh ra phía trước đường đứng nhìn vơ vẩn lên trời. Chờ cho khách về hết, chàng mới trở vàoquán. Chị Trầm hỏi:Tin tức có gì lạ không Tịnh?Tin tức gì?Tin đọc trên truyền hình ấy.Tịnh cũng không nghe nữa. Lúc trở ra, thấy họ đã tắt rồi. Khán giả chì thích cải lương. Mỗi lầnthấy cái ông ăn mặc chững chạc đọc tin chiến sự hiện lớn trên tivi, trẻ con nhao nhao phản đối.Lũ trẻ không khoái tin chiến sự. Tịnh cũng vậy.Tịnh nghĩ đến hình ảnh một cái máy truyền hình có dáng người thật. Nhưng cái khung tivi sẽnằm ở đâu. Chị Trầm nói:Mai em vào đó, nếu gặp...Tịnh không nghe thấy chị nói gì, mãi chú ý đến tưởng tượng riêng. Chị Trầm nói chưa hết, Tịnhđã cắt lời:Chị nghĩ hay thật. Nếu có cái tivi người, thì khuôn hình nằm chỗ nào? Trên trán được không?Trang 2/9 http://motsach.infoNước Cạn, Hoa Lau Nguyễn Mộng GiácThấy hình ảnh ngộ nghĩnh quá, chị Trầm cũng thích thú cười lớn. Chị quên mất câu nói dởdang. Trầm phụ họa:Ừ, phải đấy. Nếu trên trán ai cũng có cái khuôn hình, thì tiện biết mấy. Óc nghĩ thứ gì, là hiệnngay thành chữ trên trán. Người khác đọc được liền, khỏi phải mỏi miệng nói hoặc lắng tainghe.Tịnh nghĩ xa, vặn lại:Lỡ mình nghĩ lung tung?Thì hình trên khung nhảy loạn xạ.Tịnh chợt nghĩ đến ý định của mình, hỏi lại:Lỡ mình không muốn cho ai hay biết điều mình nghĩ?Không được. Bấy giờ phải thành thực. Ai nấy đều trong suốt. Không còn giấu giếm được gì. Màmuốn giấu cũng được. Chỉ việc lấy tó ...

Tài liệu được xem nhiều: