Danh mục tài liệu

Truyện ngắn Vẫn Còn Là Của Nhau

Số trang: 25      Loại file: pdf      Dung lượng: 207.37 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi run rẩy ngồi xuống giường, xấp hình trong tay rơi vung vãi xuống nệm, khẽ đưa hai bàn tay lên ôm lấy mặt, tôi thật không muốn tin vào những gì mình vừa nhìn thấy trong xấp hình. Ai đó gửi xấp hình cho tôi, đã cố tình sắp xếp theo thứ tự như một cuốn film, đầu tiên là tấm hình Văn ôm một người đàn bà bước vào khách sạn, tiếp theo là họ đứng trước quầy tiếp tân để lấy chìa khóa nhận phòng, rồi họ đứng trước cửa phòng ngủ chờ Văn mở cửa để...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Vẫn Còn Là Của Nhau Vẫn Còn Là Của NhauTôi run rẩy ngồi xuống giường, xấp hình trong tay rơi vung vãi xuống nệm, khẽ đưa haibàn tay lên ôm lấy mặt, tôi thật không muốn tin vào những gì mình vừa nhìn thấy trongxấp hình. Ai đó gửi xấp hình cho tôi, đã cố tình sắp xếp theo thứ tự như một cuốn film,đầu tiên là tấm hình Văn ôm một người đàn bà bước vào khách sạn, tiếp theo là họ đứngtrước quầy tiếp tân để lấy chìa khóa nhận phòng, rồi họ đứng trước cửa phòng ngủ chờVăn mở cửa để vào phòng, sau cùng là những tấm hình hai người ôm nhau hôn trongphòng, đứng có, ngồi có, và cả nằm cũng có. Và cuốn film dừng lại ở đó, có lẽ ai đó cũngcòn một chút ít nhân đạo, sợ rằng nếu gửi tiếp những tấm hình sau sẽ có thể làm cho tôiđứng tim tắt thở, cho nên họ dừng lại ... để cho tôi tự hiểu ngầm.Tôi ngã nhẹ lưng nằm xuống, cố gắng giữ hơi thở cho thật đều trở lại, cố trấn tỉnh lại contim đang run rẩy vì bàng hoàng của mình, nước mắt bắt đầu trào ra, nỗi lo sợ của tôi đãtrở thành sự thật, Văn đã phản bội tôi, chàng đã nỡ lòng vứt bỏ hai mươi năm tình nghĩavợ chồng với tôi để ôm một người đàn bà khác. Người đàn bà trong hình tôi không nhìnthấy rõ mặt lắm, nhưng hình như cũng không còn trẻ, như vậy thì chắc chắn là khôngphải những cô gái trẻ chuyên môn làm tiền, vậy thì bà ta là ai, ai đã khiến cho Văn trongmột thời gian ngắn mà lại đi đến thân mật đến nỗi đưa nhau vào khách sạn như vậy? Chỉcó một người có khả năng đó, đó là người tình cũ của Văn cách đây hai mươi mấy năm ...***Tôi và Văn gặp nhau, yêu nhau và lấy nhau tại thành phố này, nơi chúng tôi đã đượcnhận để đến định cư. Chúng tôi yêu nhau năm năm rồi đi đến hôn nhân, đối với tôi, Vănlà mối tình đầu, cho nên lấy được chàng tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc, bởi vì yêu vàlấy được người mình yêu là một điều sung sướng nhất trên đời. Nhưng đối với Văn, tôilại không phải là người đầu tiên mà chàng yêu, Văn không hề dấu giếm tôi điều này,ngay từ khi mới quen nhau, Văn đã cho tôi biết chàng có người yêu còn để lại Việt Namvà vẫn còn giữ liên lạc.Tính tôi từ nhỏ đã rất dứt khoát, tôi không bao giờ muốn làm kẻ thứ ba xen vào phá hoạihạnh phúc của người khác, vậy mà không hiểu sao khi nghe Văn nói như vậy tôi lạikhông cắt đứt quan hệ với chàng từ khi mới quen, để cho đến khi tôi quyết định chấm dứtthì đã muộn rồi, tôi đã lún quá sâu vào tình yêu với Văn. Không hiểu có phải đúng thậtnhư người ta đã nói là trái tim đàn ông có rất nhiều ngăn hay không, Văn một mặt vẫnliên lạc với người yêu cũ, mặt khác thì lại tỏ tình với tôi, và một điều thật trớ trêu là tôibiết rõ như vậy lại không đủ khả năng từ chối tình yêu của chàng, có lẽ con tim thật có lýlẽ riêng của nó và lý trí của tôi thì lại không đủ mạnh để ngăn cản con tim.Tôi đã đắm chìm trong tình yêu đau khổ như vậy trong ba năm, trong ba năm đó, khôngbiết đã bao nhiêu lần tôi muốn chia tay với Văn, nhưng rồi vẫn không được, không thểnói là Văn không yêu tôi, nhưng có lẽ Văn cần tôi hơn là yêu tôi, chàng cần tôi là vìnhững năm đầu tiên sang định cư, tâm trạng ai cũng bơ vơ và lạc lõng, phải nương tựa lẫnnhau mà sống, chàng cần tôi cũng như cần một chỗ dựa tinh thần, trong khi chàng vẫnyêu người cũ của chàng hơn.Thế rồi người yêu cũ của Văn báo tin nàng đi lấy chồng, tôi không biết có phải Văn thậtkhéo léo che đậy tình cảm của chàng hay không, nhưng ngày nhận được tin, tôi thấy Vănkhông buồn lắm mà có vẻ nhẹ nhàng, Văn nói với tôi là tình yêu của chàng với người cũlà một tình yêu không có lối thoát, cô ta làm như vậy là một cách giải quyết tốt nhất chohai bên và chàng không buồn lắm, vì sau ba năm bên tôi, hình như chàng đã yêu tôi hơnyêu người ta rồi.Tôi nghe, nhưng không tin và cũng chẳng vui mừng, có điều tôi cũng chẳng thể làm gìkhác hơn được, vì trong tình cảm, tôi quả thật quá yếu đuối. Thời gian năm năm yêu Vănlà thời gian mà tôi tự ghét mình nhất, tôi cảm thấy mình vừa yếu đuối, vừa hèn hạ. Yếuđuối là vì không đủ can đảm để xa Văn khi biết mình là kẻ thứ ba, và hèn hạ là vì đã maymắn hơn người cũ của Văn là được định cư ở nước ngoài lại nỡ lòng cướp đi người yêucủa cô ta.Hai năm sau, chúng tôi đám cưới, tôi cũng không hiểu rõ lắm tâm trạng của mình lúc đó,có lẽ tôi không vui lắm với đám cưới của mình, bởi vì trong lòng tôi, hạnh phúc nếu cóthì thật là gượng gạo của một người khác đã nhường cho tôi, và Văn, tôi nghĩ chàng lấytôi là vì đến lúc phải lấy vợ chứ tôi cũng không tin tưởng lắm vào tình yêu của chàng, vảlại, người ta thường nói, chỉ có những gì không tới tay mới được trân quí và không thểquên được, có lẽ trong lòng Văn vẫn còn yêu người cũ của chàng và vẫn không thể nàoquên được người ta. Đồng ý đám cưới với Văn, đối với tôi là một việc làm khá mạo hiểm,bởi vì tôi biết, trong tình cảm, tôi là một người rất ích kỷ, tôi không muốn chồng tôi sốngbên tôi mà tư tưởng lại nghĩ đến một người khác. Ngay cả những ngày gần đám cưới, tôicũng vẫn còn muốn bỏ cuộc, nếu không vì gia đình, không ...