Vị Giám Đốc Một phút chương 5 + 6
Số trang: 7
Loại file: doc
Dung lượng: 62.50 KB
Lượt xem: 17
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Sau giờ nghỉ trưa, chàng trai đến văn phòng chính để gặp chị Jones như đã hẹn. Đó là
một người phụ nữ độ bốn mươi, có khuôn mặt rất khả ái. Sau khi chào hỏi, chàng trai
đặt vấn đề ngay:
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vị Giám Đốc Một phút chương 5 + 6 Vị Giám Đốc Một phút - CHƯƠNG 5 5. ĐÁNH GIÁ HIỆU QUẢ Sau giờ nghỉ trưa, chàng trai đến văn phòng chính để gặp chị Jones như đã hẹn. Đó là một người phụ nữ độ bốn mươi, có khuôn mặt rất khả ái. Sau khi chào hỏi, chàng trai đặt vấn đề ngay: - Chị vui lòng cho em biết trong các hoạt động của Tổng công ty, đơn vị nào có năng lực nhất và đạt hiệu quả nhất? - Cậu đợi chị một chút - Chị Jones vừa đáp vừa gõ bàn phím để truy cập vào mạng. Một lúc sau, chị trả lời: - Đây rồi, rõ ràng đơn vị hoạt động tốt nhất chính là của ông Giám đốc một phút. Ông ấy cũng là người có cá tính đó phải không? Đơn vị của ông là giỏi nhất trong các thành viên của Tỗng công ty đấy. - Thật lạ lùng! – Chàng trai trẻ thốt lên – Có phải vì ở nhà máy đó được trang bị máy móc hiện đại hơn những nơi khác hay không? Chị Jones vui vẻ trả lời: - Không. Ngược lại máy móc ở đó không bằng những đơn vị thành viên khác. Chàng trai vẫn không tin, nói tiếp: - Em vẫn cho rằng phải có điều gì đó không ổn! Doanh số của đơn vị ông rất đáng nể. - Vậy nhân viên của ông có bao giờ nghĩ để đi nơi khác làm việc hay không? - Có chứ! Nhưng họ đi để nhận vị trí giám đốc ở một đơn vị mới do Tổng công ty thành lập. Chị Jones nói tiếp: - Sau hai năm làm việc dưới quyền của Giám đốc một phút, họ thường nói “ Bây giờ chúng tôi tự quản lý được, chúng tôi không cần người quản lý nữa”. Công tâm mà nói ông ấy là một “ huấn luyện viên” cừ khôi nhất của công ty. Cứ mỗi khi Tổng công ty mở một chi nhánh mới, chị thường gọi ngay cho ông để nhờ tiến cử cho một giám đốc. Lúc nào ông cũng sẵn sàng người để giới thiệu, chính là một trong những nhân viên của ông. - Thật thú vị! – Chàng trai nghĩ thầm về “Giám đốc một phút” trong lúc bắt tay tạm biệt người phụ nữ dễ mến này. - Cảm ơn chị Jones đã dành thời gian cho em. Ngược lại với Trenell và Levy, chị Jones đáp lại : - Chị rất vui vì hôm nay có được chút thời gian rảnh để tiếp cậu. Chứ suốt cả tuần, chị bận rộn lắm. Chị cứ mong có chút thời gian trống để đến gặp Giám đốc một phút mà học hỏi ông, nhưng chưa thu xếp được. - Vậy thì chừng nào em học được những bí quyết của ông ấy, em sẽ tặng lại chị. Vì ông có hứa tặng cho em. - Ôi! Vậy thì chị cám ơn cậu trước. Món quà đó sẽ quý giá lắm - Chị đưa mắt nhìn khắp căn phòng bừa bãi của mình và nóitiếp - Chị sẽ ứng dụng ngay để sắp xếp lại công việc của chị. Rời văn phòng của chị Jones, chàng trai thả bộ trên vỉa hè, miên man suy nghĩ. Thật là đáng nể! Vị Giám đốc một phút đúng là làm việc vô cùng hiệu quả! Đêm hôm đó, chàng trai cứ nôn nao không ngủ. Anh mong trời mau sáng để đến cuộc hẹn với cô Brown. Anh nóng lòng muốn biết bí quyết thứ ba để có thể trở thành một Giám Đốc một phút. Vị Giám Đốc Một phút - CHƯƠNG 6 6. BÍ QUYẾT THỨ BA Sáng hôm sau, anh đến văn phòng của cô Brown đúng chín giờ. Một phụ nữ ngoài năm mươi, ăn mặc rất chỉn chu đón anh. Và anh cũng vẫn nghe cô Brown hỏi một câu hỏi tương tự: - Chắc cháu gặp Giám đốc của cô rồi. Đúng là một người có cá tính phải không? Lần này anh nhiệt tình đồng ý: - Dạ đúng. Và chắc là cô có nhiều dịp tiếp xúc với ông ấy? - Không đâu, chỉ trừ những lúc cô làm sai điều gì thôi. Chàng trai sửng sốt, hỏi lại: - Cô chỉ gặp Sếp những lúc cô làm điều gì sai hay sao? - Thường là vậy – Cô Brown trả lời. - Nhưng theo cháu biết thì ông chỉ để tâm đến những việc nhân viên làm đúng để kịp thời khen ngợi thôi mà? - Không sai – Cô Brown trả lời – Nhưng có nhiều chuyện về cô mà cháu còn chưa biết. Chàng trai háo hức : - Cô kể cho cháu nghe với. - Cô làm việc ở đây cũng nhiều năm rồi. Cô đã quá quen thuộc với mọi hoạt động của nơi đây. Cho nên, Sếp cũng chẳng cần phải mất nhiều thời gian cho cô, có chăng thì chỉ là lúc “Lập ra mục tiêu” mà thôi. Thật ra, cô cũng tự lập ra mục tiêu của mình rồi gửi sang cho Sếp duyệt. - Có phải mỗi mục tiêu được ghi ra trên một trang giấy không cô? - Đúng rồi. Không quá 250 từ. Vì vậy, cô và Sếp cũng chỉ mất không quá một phút để đọc mục tiêu đó Ngừng một chút, cô Brown nói tiếp: - Cháu biết đó, cô rất yêu công việc của mình thật giỏi giang trong công việc nên cô cũng thường tự tán thưởng mình. Nhưng cháu thử nghĩ xem, ai mà chẳng tự thấy mình giỏi. Ông từng nói thế này: “Những người không biết tự khen mình thì sẽ bị người khác coi thường”. CÔ thấy điều đó thật đúng. Chàng trai mỉm cười thích thú. Cô Brown quả là có khiếu khôi hài. Anh hỏi tiếp: - Vậy Giám đốc một phút có bao giờ khen gợi cô không? - Thỉnh thoảng. Nhưng tại cô thường hay đi trước ông ấy một bước. Chẳng hạn khi cô cảm thấy mình vừa lập được một công trạng, cô liền yêu cầu Sếp khen ngợi cô. - Làm sao cô có đủ can đảm để làm như vậy? - Đâu có gì đâu, nếu Sếp không khen thì coi như cô cũng chẳng mất gì. Chàng trai mỉm cười, ghi lại triết lý sống của cô Brown, rồi hỏi tiếp: - Hồi nãy cô có nói là Giám đốc một phút gặp cô mỗi khi cô phạm sai lầm. Cô nói rõ hơn được không? - Nếu cô mắc sai lầm, chắc chắn là Sếp sẽ dành cho cô “ Một phút Khiển trách”. - Xin ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vị Giám Đốc Một phút chương 5 + 6 Vị Giám Đốc Một phút - CHƯƠNG 5 5. ĐÁNH GIÁ HIỆU QUẢ Sau giờ nghỉ trưa, chàng trai đến văn phòng chính để gặp chị Jones như đã hẹn. Đó là một người phụ nữ độ bốn mươi, có khuôn mặt rất khả ái. Sau khi chào hỏi, chàng trai đặt vấn đề ngay: - Chị vui lòng cho em biết trong các hoạt động của Tổng công ty, đơn vị nào có năng lực nhất và đạt hiệu quả nhất? - Cậu đợi chị một chút - Chị Jones vừa đáp vừa gõ bàn phím để truy cập vào mạng. Một lúc sau, chị trả lời: - Đây rồi, rõ ràng đơn vị hoạt động tốt nhất chính là của ông Giám đốc một phút. Ông ấy cũng là người có cá tính đó phải không? Đơn vị của ông là giỏi nhất trong các thành viên của Tỗng công ty đấy. - Thật lạ lùng! – Chàng trai trẻ thốt lên – Có phải vì ở nhà máy đó được trang bị máy móc hiện đại hơn những nơi khác hay không? Chị Jones vui vẻ trả lời: - Không. Ngược lại máy móc ở đó không bằng những đơn vị thành viên khác. Chàng trai vẫn không tin, nói tiếp: - Em vẫn cho rằng phải có điều gì đó không ổn! Doanh số của đơn vị ông rất đáng nể. - Vậy nhân viên của ông có bao giờ nghĩ để đi nơi khác làm việc hay không? - Có chứ! Nhưng họ đi để nhận vị trí giám đốc ở một đơn vị mới do Tổng công ty thành lập. Chị Jones nói tiếp: - Sau hai năm làm việc dưới quyền của Giám đốc một phút, họ thường nói “ Bây giờ chúng tôi tự quản lý được, chúng tôi không cần người quản lý nữa”. Công tâm mà nói ông ấy là một “ huấn luyện viên” cừ khôi nhất của công ty. Cứ mỗi khi Tổng công ty mở một chi nhánh mới, chị thường gọi ngay cho ông để nhờ tiến cử cho một giám đốc. Lúc nào ông cũng sẵn sàng người để giới thiệu, chính là một trong những nhân viên của ông. - Thật thú vị! – Chàng trai nghĩ thầm về “Giám đốc một phút” trong lúc bắt tay tạm biệt người phụ nữ dễ mến này. - Cảm ơn chị Jones đã dành thời gian cho em. Ngược lại với Trenell và Levy, chị Jones đáp lại : - Chị rất vui vì hôm nay có được chút thời gian rảnh để tiếp cậu. Chứ suốt cả tuần, chị bận rộn lắm. Chị cứ mong có chút thời gian trống để đến gặp Giám đốc một phút mà học hỏi ông, nhưng chưa thu xếp được. - Vậy thì chừng nào em học được những bí quyết của ông ấy, em sẽ tặng lại chị. Vì ông có hứa tặng cho em. - Ôi! Vậy thì chị cám ơn cậu trước. Món quà đó sẽ quý giá lắm - Chị đưa mắt nhìn khắp căn phòng bừa bãi của mình và nóitiếp - Chị sẽ ứng dụng ngay để sắp xếp lại công việc của chị. Rời văn phòng của chị Jones, chàng trai thả bộ trên vỉa hè, miên man suy nghĩ. Thật là đáng nể! Vị Giám đốc một phút đúng là làm việc vô cùng hiệu quả! Đêm hôm đó, chàng trai cứ nôn nao không ngủ. Anh mong trời mau sáng để đến cuộc hẹn với cô Brown. Anh nóng lòng muốn biết bí quyết thứ ba để có thể trở thành một Giám Đốc một phút. Vị Giám Đốc Một phút - CHƯƠNG 6 6. BÍ QUYẾT THỨ BA Sáng hôm sau, anh đến văn phòng của cô Brown đúng chín giờ. Một phụ nữ ngoài năm mươi, ăn mặc rất chỉn chu đón anh. Và anh cũng vẫn nghe cô Brown hỏi một câu hỏi tương tự: - Chắc cháu gặp Giám đốc của cô rồi. Đúng là một người có cá tính phải không? Lần này anh nhiệt tình đồng ý: - Dạ đúng. Và chắc là cô có nhiều dịp tiếp xúc với ông ấy? - Không đâu, chỉ trừ những lúc cô làm sai điều gì thôi. Chàng trai sửng sốt, hỏi lại: - Cô chỉ gặp Sếp những lúc cô làm điều gì sai hay sao? - Thường là vậy – Cô Brown trả lời. - Nhưng theo cháu biết thì ông chỉ để tâm đến những việc nhân viên làm đúng để kịp thời khen ngợi thôi mà? - Không sai – Cô Brown trả lời – Nhưng có nhiều chuyện về cô mà cháu còn chưa biết. Chàng trai háo hức : - Cô kể cho cháu nghe với. - Cô làm việc ở đây cũng nhiều năm rồi. Cô đã quá quen thuộc với mọi hoạt động của nơi đây. Cho nên, Sếp cũng chẳng cần phải mất nhiều thời gian cho cô, có chăng thì chỉ là lúc “Lập ra mục tiêu” mà thôi. Thật ra, cô cũng tự lập ra mục tiêu của mình rồi gửi sang cho Sếp duyệt. - Có phải mỗi mục tiêu được ghi ra trên một trang giấy không cô? - Đúng rồi. Không quá 250 từ. Vì vậy, cô và Sếp cũng chỉ mất không quá một phút để đọc mục tiêu đó Ngừng một chút, cô Brown nói tiếp: - Cháu biết đó, cô rất yêu công việc của mình thật giỏi giang trong công việc nên cô cũng thường tự tán thưởng mình. Nhưng cháu thử nghĩ xem, ai mà chẳng tự thấy mình giỏi. Ông từng nói thế này: “Những người không biết tự khen mình thì sẽ bị người khác coi thường”. CÔ thấy điều đó thật đúng. Chàng trai mỉm cười thích thú. Cô Brown quả là có khiếu khôi hài. Anh hỏi tiếp: - Vậy Giám đốc một phút có bao giờ khen gợi cô không? - Thỉnh thoảng. Nhưng tại cô thường hay đi trước ông ấy một bước. Chẳng hạn khi cô cảm thấy mình vừa lập được một công trạng, cô liền yêu cầu Sếp khen ngợi cô. - Làm sao cô có đủ can đảm để làm như vậy? - Đâu có gì đâu, nếu Sếp không khen thì coi như cô cũng chẳng mất gì. Chàng trai mỉm cười, ghi lại triết lý sống của cô Brown, rồi hỏi tiếp: - Hồi nãy cô có nói là Giám đốc một phút gặp cô mỗi khi cô phạm sai lầm. Cô nói rõ hơn được không? - Nếu cô mắc sai lầm, chắc chắn là Sếp sẽ dành cho cô “ Một phút Khiển trách”. - Xin ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
nghệ thuật quản lý kỹ năng quản lý kinh nghiệm quản lý mẹo quản lý vị giám đốc một phútTài liệu có liên quan:
-
Giáo trình Kỹ năng lãnh đạo, quản lý: Phần 1
88 trang 422 0 0 -
Làm thế nào để trở thành quản trị mạng
5 trang 314 0 0 -
'Mẹo' vượt trội trong môi trường làm việc nhiều nam
4 trang 313 0 0 -
5 bước trong giải quyết xung đột với khách hàng
2 trang 311 0 0 -
Môi trường làm việc cho nhân viên - đôi điều cần nói!
6 trang 232 0 0 -
Những điều cần phải biết trên hành trang đời người
5 trang 228 0 0 -
Thay đổi cách quản lý như thế nào?
3 trang 195 0 0 -
Tổng quan về quản trị nguồn nhân lực part 4
17 trang 173 0 0 -
13 trang 162 0 0
-
CÁC LOẠI NHU CẦU LÀ ÐIỀU KIỆN GIÚP TẠO RA CẢM XÚC
6 trang 146 0 0