Liên cười rũ ra khi đọc xong mục “Nhịp cầu bè bạn”: - Giời ơi, cỡ tao với mày chắc hàng bô lão 60, 70 mới ngó tới ! Thảo hỏi: - Sao vậy? - Thì lão này trên 50 nè, lão chỉ tìm “bồ” cỡ 30 hoặc nhỏ hơn nữa. Tụi mình 40 , nhỏ hơn lão mười mấy tuổi lão cũng không thèm, vậy không phải “Trâu già khoái gặm cỏ non” là gì ! Thảo, Oanh, Trâm cùng cười vang. Thảo là bạn học của Liên, đã li dị, có một con trai nhỏ. Oanh, Trâm là...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu Người Nhân Hậu Yêu Người Nhân HậuLiên cười rũ ra khi đọc xong mục “Nhịp cầu bè bạn”:- Giời ơi, cỡ tao với mày chắc hàng bô lão 60, 70 mới ngó tới !Thảo hỏi:- Sao vậy?- Thì lão này trên 50 nè, lão chỉ tìm “bồ” cỡ 30 hoặc nhỏ hơn nữa. Tụi mình 40 , nhỏ hơnlão mười mấy tuổi lão cũng không thèm, vậy không phải “Trâu già khoái gặm cỏ non” làgì !Thảo, Oanh, Trâm cùng cười vang. Thảo là bạn học của Liên, đã li dị, có một con trainhỏ. Oanh, Trâm là em gái Liên. Oanh 25 tuổi , Tốt nghiệp đại học, đang tìm việc làm.Trâm là em gái út, đang học phổ thông. Liên bằng tuổi Thảo, thân nhau từ hồi học chungcấp ba, nay Liên đã có cơ ngơi, thành đạt, khá giả, nhưng tình cảm cũng lận đận khôngkém gì Thảo.- Thôi nuôi con đi, đừng tơ tưởng tìm người trong mộng nữa ! Thảo nói- Mày nói sao vậy? Con người mà, cũng phải khát khao tình cảm chứ. Nhưng tao đâu ngờđàn ông thời nay…- Ê, Thảo la lên, hôm bữa tao đọc báo thấy ông kia 50 rồi, đăng tìm bạn đời từ 48 đến 52,điều kiện là phải nghèo giống ổng, tao thấy ông đó thiệt tình đó nha!- Mày ưng đi , nhào vô nuôi ổng …- Xì… không dám !Cả bọn lại cười rũ rượi. Oanh , Trâm le lưỡi, không dám có ý kiến gì, không khéo đụngchạm tới “ nỗi cô đơn” của mấy “bả”, bị chửi chứ chẳng chơi !Thảo bảo :- Tao ưng đi nước ngoài quá, nhưng chẳng có ai dìu dắt, quan tâm, hai mẹ con qua bểnlàm gì ăn ?- Thì qua bển biết đâu gặp…- Xì…thôi đi, làm như dễ lắm. Tao sợ đàn ông lắm. Riết rồi trái tim nó lạnh như băng, taolãnh cảm rồi .- Chỉ giỏi tưởng tượng, tim “lạnh như băng” mà tối ngày mua báo về đọc mục “Tìm bạn”trước tiên, hìhì…- Đọc cho biết thế thái nhân tình chứ, mà nè… cái lão trên 50 này còn khoái bọn con gáihơ hớ…, còn xưng là Việt kiều Mỹ nữa, để “lòe” mấy em đây. Đứa nào ham mác Việtkiều thì cứ nhào vô. Oanh, Trâm, tụi bây khoái tiền đô không?Hai đứa giãy nảy :- Trời, vậy mà cũng hỏi. Đi bên ổng lỡ có ai hỏi “phải hai bố con không” thì quê chết !Oanh thêm:- Tiền tự kiếm ra chứ lệ thuộc vào họ sẽ khổ lắm!- Ừ. Nói cũng phải . Liên gật gù…xxxBuổi tối, sau khi ăn cơm xong, Oanh mở một đĩa nhạc nghe như thường lệ, nàng tự chophép mình thưởng thức sau một ngày dài mệt mỏi. Oanh thả hồn vào từng lời hát: “Yêuem, yêu em bằng nguyên trái tim…” Vâng, phải là “nguyên một trái tim”, không san sẻ,không giả dối. Nàng chưa từng mơ tưởng đến người trong mộng của mình, nhưng chắcchắn, đó phải là một người có ý chí, tốt bụng, chân thành, nhân hậu…Oanh biết nàngkhông có một vẻ đẹp kiêu sa, sắc sảo, nhưng với đôi mắt sáng trong vắt, mái tóc đen xõamượt nên trông nàng có một vẻ rất hiền dịu và thánh thiện, các bạn đều khen thế ! Cũngcó vài chàng trai theo đuổi nhưng nhưng Oanh vẫn chưa rung động một ai ! Chị Liên,Trâm kêu nàng khó tính, kén chọn. Nhưng Oanh nghĩ, mình phải làmviệc, phải cống hiến cho xã hội, bao năm ăn học ra chẳng lẽ ở nhà, ăn bám, và chỉ nghĩđến tình cảm cho bản thân? Oanh chợt nghĩ tới gã Việt kiều nọ và cảm thấy khó chịu,nàng ngồi bật dậy, lấy bút ra hí hoáy viết…xxxHuy nhả khói thuốc lên trần nhà. Nắng lên khá cao, chàng có cảm tưởng đã trưa lắm rồi.Cô thư kí gõ cửa nhẹ rồi bước vào :- Thưa Giám đốc, chiều nay em xin nghỉ có việc ạ !Huy nhìn Thoa, chàng cố tìm xem một vẻ mỏi mệt hay bệnh hoạn nào đấy ở cô, nhưngthấy Thoa vẫn tươi cười:- Việc nhà, không có gì đâu thưa Giám đốc.- Ừ. Vậy cô nghỉ đi nhé !Cô gái 22 tuổi , trẻ trung, yêu đời với cặp mắt to sáng, hàm răng trắng đều. Hôm nay Huymới có dịp nhìn kỹ, Thoa mặc chiếc áo dài gấm màu xanh ngọc, dáng mảnh mai trông rấtduyên dáng. Huy thầm công nhận cô là một “trợ lý” rất đắc lực cho chàng. Thế nhưng ,chàng trai 32 tuổi chưa vợ này vẫn chưa cảm thấy rung động trước một “người đẹp” nàocả ! Trong công ty, có biết bao nữ nhân viên trẻ đẹp, trí thức. Họ thừa hiểu vị Giám đốctrẻ đang kén chọn, nhưng nếu lọt được vào “mắt xanh” của chàng chắc cũng không dễ !Thái độ nghiêm nghị, mực thước, trầm tư của chàng khiến mọi người rất khó đoán biết vịchủ nhân đang nghĩ gì ! Họ luôn muốn được khám phá Huy, chắc chắn chàng trai này cónhiều điều rất thú vị, bởi vốn dĩkhuôn mặt thanh tú, khôi ngô của chàng đã làm bao nàng ao ước, huống chi chàng lại làmột Giám đốc đầy tài năng. Chắc Huy không nghĩ mình được nhiều người mến mộ đếnthế !Mẹ vẫn chờ cơm như mọi khi . Huy cảm thấy rất ấm áp vì có người chờ đợi, chăm sócmình. Chàng chào mẹ, rửa mặt, tay rồi ngồi vào bàn ăn :- Mẹ cứ chờ con vậy đói lắm đó !- Không sao ! mẹ muốn ăn cùng con cho vui !Từ ngày ba mất đến nay, hai mẹ con vẫn ở bên nhau đầm ấm, nương cậy. Với Huy, mẹ làngười rất vĩ đại, cao cả. Bà đã ở vậy nuôi chàng khôn lớn nên người . Mẹ không bao giờđánh đập, la mắng, chỉ dùng lời nói khuyên nhủ, dạy chàng điều hay lẽ phải, cách đốinhân xử thế… Mẹ bảo :- Quan trọng nhất ở con người là lòng nhân hậu. Có nhân hậu mới thương yêu, quan tâmđến người khác, không giả dối, không tham lam, vụ lợi , giúp ai không cần trả ơn, làmđược điều gì cho người khác vui là mình vui. Lòng nhân hậu sẽ khiến ta chùn tay với cảkẻ thù, không sinh lòng sân hận, oán ghét ai, sẽ khiến người ta dễ tha thứ, thông cảm chokẻ khác !Những lời mẹ dạy là những liều thuốc bồi bổ cho tâm hồn, đạo đức của chàng. Huy giốngmẹ ở cặp mắt đẹp đến nao lòng, rèm mi cong cong như con gái, chàng giống ba ở chiếcmũi cao và khóe miệng cười độ lượng, hiền lành…Chàng là tinh túy giữa ba và mẹ, haingười nhân hậu kết hợp với nhau . Ba mẹ là chỗ dựa tinh thần cao quí nhất, không gì sosánh được trong lòng Huy. Chàng mong sao “chỗ dựa” của mình sẽ mãi còn đó, để cùngchàng thao thức, chia sẻ, gắn bó, để chàng được đền đáp công ơn sanh thành, dưỡng dụccủa người !Mỗi mùa Vu lan trôi qua , Huy không tặng mẹ tiền, nữ trang, vải vóc như nhiều ngườivẫn làm. Chàng chỉ dâng tặng mẹ một bài thơ. Chỉ thế thôi mà mẹ cảm động khóc! Mẹcòn đem cả bài thơ vào chùa cho cả Hội cùng đọc ! Chàng là niềm tự hào, niềm an ủi duynhất của mẹ trên cõi đời này! Bà đang trăn trở ...
Yêu Người Nhân Hậu
Số trang: 10
Loại file: pdf
Dung lượng: 211.59 KB
Lượt xem: 10
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện ngắn hay truyển tập truyện ngắn thư giãn giải trí Yêu Người Nhân Hậu nhịp cầu bạn bèTài liệu có liên quan:
-
6 trang 268 0 0
-
7 trang 192 0 0
-
2 trang 152 0 0
-
10 trang 128 0 0
-
4 trang 100 0 0
-
4 trang 76 0 0
-
8 trang 56 0 0
-
12 trang 50 0 0
-
8 trang 48 0 0
-
10 trang 45 0 0