Danh mục tài liệu

Biển

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 89.82 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi trở về với biển - Biển của riêng tôi - Biển quê hương và biển của một thời mới lớn. Thành phố đã lạ đi nhiều với những con đường mới mở, với những căn nhà mới xây; với những chùm kiến trúc lớn nhỏ chen chúc nhau. Nhưng biển...biển vẫn thế!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
BiểnBiển Sưu Tầm Biển Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 13-October-2012Tôi trở về với biển - Biển của riêng tôi - Biển quê hương và biển của một thời mới lớn.Thành phố đã lạ đi nhiều với những con đường mới mở, với những căn nhà mới xây; với nhữngchùm kiến trúc lớn nhỏ chen chúc nhau. Nhưng biển...biển vẫn thế! Mênh mông, phẳng lặng; rìrầm những cơn sóng trãi dài bờ cát trắng...Tôi đi, dấu chân rơi trên đồi cát nóng; dấu chân hằn trên bờ cát ướt...tôi đi, thang thang vô định,cho đến khi lạc vào quá khứ. Và đây rồi, tôi bắt được một kỷ niệm: Gốc phi lao già, cành nonvừa đâm xanh sau khi bị đốn ngang thân. Ngày xưa, khi cây phi lao này mới lớn, khi tôi vừa mớilớn....Cô bé xinh như mộng và đẹp như một vầng trăng; đáng yêu hơn tất cả những người có thể yêu;mà đáng yêu hơn cả là cô bé đã yêu một người đáng ghét như tôi! Kẻ dưói mắt mọi người nhưmột cái gai không thể chấp nhận được: Một người lãng mạn, phi thực tế, thiếu nghi lực, khó dạybảo, biếng học...nghêu ngao thơ Đinh Hùng:“...ngoài cặp, sách trần ai xem cũng nhẹ. Đời thấp thoáng qua học đường nhỏ bé...Vất bút dẫmlên sầu một buổi. Xa vỡ bài mở rộng sách ham mê. Đã từng phen trèo cổng bỏ trường về. Xếpđạo đức dưới bàn chân ngạo mạn...”Tôi trốn học, ngồi nghiền ngẫm những ý nghĩ của mình trong góc quán café, đốt thuốc lá, đilang thang. Làm thơ trong giờ học, đi chơi đến nửa đêm...Cứ như anh chàng của Đinh Hùng:“...nhớ ta chăng chàng trai trẻ tóc bay. Là học trò nhưng không sách cầm tay. Đem tâm sự đinói cùng cây cỏ...” Nuôi những ảo vọng về tình yêu...và thích tìm cái chết...Tất cả những điềuđó cộng lại biến tôi thành một kẻ tàn tật, bất thường dưới mắt mọi người! Vậy đó, mà cô bé vẫnyêu tôi. Vì cái gì nhỉ? Không hiểu được. Và có lẽ cô bé từ bỏ tôi vào cái ngày nhận ra điều đó!Chẳng một ai chấp nhận tình yêu đó ngoài chúng tôi, chính vì vậy chúng tôi phải nuôi nó thiếuánh mặt trời!Chỉ có biển, biển bao la, rộng lớn nuôi tình yêu đó trong làn nước xanh biếc; trong cơn sóng bạcđầu, trong bãi cát mịn êm..Chúng tôi bơi trong làn nước xanh khi bình minh, dạo trên bãi cát mỗi hoàng hôn, đùa trên sóngvà hôn nhau với vị mặn của biển trên môi.Trang 1/5 http://motsach.infoBiển Sưu TầmHạnh phúc cũng qua nhanh như thời gian.Cô bé không còn thích xây những lâu đài trên cát với tôi.Những con sóng đã cướp đi những lâuđài đó! Cuộc sống cần phải đặt trên nền tảng của đá taluy và xi măng cốt thép! Cô bé không thểđến nhà hàng, vũ trường với bộ bikini mà biển yêu thích. Không thể ra piste với đôi chân trầndạo trên cát, không thể bơi bằng đôi tay trên đường nhựa sáng đèn! Gia vị của thức ăn trên bàntiệc đã át đi vị mặn của biển; và tiếng sóng sao trầm bỗng như tiếng nhạc!? Còn nhiều điềukhông thể nữa...Con người đi vào đời phải trang bị thật nhiều hành trang. Không dễ dàng nhưkhi đến với biển, chỉ cần đôi tay dang ra đón đợi...Cô bé quay lưng lại với biển, đi vào đời. Chỉ còn tôi bơ vơ bên bờ cát trắng...Tiếng gào thét vang vọng, biển hút vào lòng sâu thẩm nước mắt mặn môi, biển chứa đầy tràn...Đã có nhiều người ra biển, vùng vẫy trên sóng nước, dạo trên bờ cát...rồi quay lưng, đi vào đời.Nên tôi mãi bơ vơ...Bên gốc phi lao già, tôi đã chôn dấu một kỷ niệm quí giá nhất cô bé tặng tôi; tôi đã nhận nó vớiniềm hạnh phúc vô biên. Đã chôn dấu nó ở đây như một kho tàng, kho tàng kỷ niệm. Đã chôndấu nó ở đây như một nấm mồ, nấm mồ chôn đi tuổi mới lớn với yêu thương, lãng mạn, mơmộng viễn vông...Trước khi bước vào đời làm một người như mọi người. Trước khi quay lưng lạivới biển.Để yêu biển có dễ gì đâu, có quá ít người có thể lặn sâu xuống đáy biển, để biết dưới kia biểngiàu, đẹp thế nào?Đến với biển người ta không cần gì nhiều đâu, biển lúc nào chẳng rộng lòng đón đợi. Hôm naytôi lại về với biển. Bơ vơ một mình bên gốc phi lao già; biển không nhận ra tôi trong con ngườiphong trần già cổi; mà biển vẫn trẻ trung, rộng đẹp làm sao!Bàn tay tôi vùi trong cát mịn...bỗng bắt được kỷ niệm của hơn mười năm trước...Có thể nào nhưthế không? kỷ niệm của ngày xưa vẫn còn đây. Như nắm bắt được, như nhìn thấy được!Kỷ niệm ơi trung thành đến thế sao? Vẫn giữ lại đây những gì của ngày xưa đó!?Tôi muốn giữ chặt khoảnh khắc này trong tôi; tan biến trong hồi ức mạnh mẽ này mãi mãi....Trở về với hiện tại; tôi bỗng ao ước, ao ước một điều không thể...Trả lại cho nàng, cô bé ngàyxưa ấy...Để bây giờ em không là người thiếu phụ cô đơn bên đống đỗ nát của lâu đài xây bằng bê tôngcốt sắt, nhưng thiếu những kỷ niệm ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu có liên quan: