Tìm kiếm ở Singapore, dù chỉ là 1%
Số trang: 5
Loại file: pdf
Dung lượng: 280.36 KB
Lượt xem: 15
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tìm kiếm ở Singapore, dù chỉ là 1%Chẳng khó đoán lắm về Nguyên - chính là cậu bé ngày xưa dỗ dành Ly ngoài cổng trường. Nhưng họ đã không có một cái kết mà tất cả chúng ta đều chờ đợi. Ly sẽ phải tìm kiếm Nguyên ở Sing...Bingo5. Gặp lại : Hình như sợ bị Ly “ sút” ra khỏi cửa, cả ngày hôm sau và hôm sau nữa Nguyên không đến tiệm hồng trà. Ly vừa vui vừa thấy có gì đấy thiếu thiếu. Vy nhìn nó , lại cười cái điệu “ tao-biết-hết-rồi-nhá” muôn thuở của...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tìm kiếm ở Singapore, dù chỉ là 1% Tìm kiếm ở Singapore, dù chỉ là 1%Chẳng khó đoán lắm về Nguyên - chính là cậu bé ngày xưa dỗ dành Ly ngoàicổng trường. Nhưng họ đã không có một cái kết mà tất cả chúng ta đều chờđợi. Ly sẽ phải tìm kiếm Nguyên ở Sing... Bingo5. Gặp lại :Hình như sợ bị Ly “ sút” ra khỏi cửa, cả ngày hôm sau và hôm sau nữa Nguyên khôngđến tiệm hồng trà. Ly vừa vui vừa thấy có gì đấy thiếu thiếu. Vy nhìn nó , lại cười cáiđiệu “ tao-biết-hết-rồi-nhá” muôn thuở của nó. Chà chà, đã nhớ rồi đấy à ;)) Hở, nhớ ai ? Lại còn ai vào đây ;)) Mày thôi đi nhớ. Không vì cái thói ham vui của mày thì tao chết không đi với nó . Ghê gớm nha, không cảm ơn thì thôi lại còn trách. Thần tượng 1 thời của tao đấy. Chắc là tuyệt lắm nhở Tuyệt, uh, tuyệt lắm, tuyệt kinh khủng luôn . Tao không hiểu mày ăn nhầm cái gì mà thần tượng được cái đồ dở hơi đấy. Có lẽ…. Lẽ gì… Có lẽ anh ấy chỉ dở hơi với một mình mày thôi… Thật là lãng mạn, anh đến và đi, bất ngờ như một cơn gió….Ly ngán ngẩm nhỉn con bạn đang mơ màng chớp chớp đôi mắt. Có khách gọi tràDarjeeling, Ly cầm chiếc tách màu xanh ngọc, hững hờ nhìn về phía chiếc ghế trong cùngcạnh cửa sổ với những chậu đỗ quyên giờ đã nở hoa rực rỡ, lẩm bẩm “ đồ kì cục”.…….Trung tâm luyện thi 4h30 chiều. Học sinh ca trước tan học ùa ra, học sinh ca sau chenchúc lố nhố ở cửa chờ vào học. Bở hơi tai Ly mới thoát khỏi cái mớ hỗn độn đấy. Nó rảobước ra bến xe bus. Xe đạp của nó sáng nay tự dưng dở chứng phải để ngoài hàng sửa,báo hại nó hôm nay lúc đi học phải nhờ chị chở đi, lúc về tự đi bus. Nó lục túi lấy sẵntiền lẻ trong lúc chờ xe.“ Ôi thôi chết , quên ví ở nhà mất rồi “- Ly cuống quít lật từng ngăn xem còn sót đồng xunào không, nhưng nó cũng thừa hiểu với cái tính có đồng nào nướng hết vào truyện vớiphim của nó, làm gì có chuyện có tiền trong túi mà nó không biết . Ly thở dài. Vy lúc nàyđang ở một lớp học thêm khác, chị nó thì bận, không xu dính túi , thế này chỉ còn nước đibộ về nhà. Ly thất thểu đi trên đường, mặt méo xẹo. Đường không quá xa, vỉa hè lại rộngvà nhiều cây nên đi được một lúc, Ly thấy cảm giác vừa đi vừa thong dong ngắmphố ngắm phường cũng khá thú vị. “ Mình đúng là một đứa tưng tửng” – Ly cười thầm.Đi được 20 phút chân Ly đã mỏi nhừ, cũng vừa lúc nó đi đến hồ Hoàn Kiếm. Chiều mùahạ gió thổi lồng lộng, Ly ngồi phịch xuống một chiếc ghế đá, thở hổn hển. Còn hơn 1kmnữa là về đến nhà. Ly ngó đồng hồ, kim ngắn mới chỉ tới số 5, nó quyết định ngồi ở đâynghỉ một lúc, mát thế cơ mà, có mấy khi mà nó đi bộ về nhà, rồi ngồi nghỉ venbờ hồ thế này.Chợt Ly nhận thấy ở ghế đá đối diện nó có một bé gái nhỏ xíu ngồi một mình. Nó nhìnchăm chú, hình như cô bé con đang khóc thì phải. Bất giác Ly thấy có một cảm giáclạ lùng xuất hiện trong nó. Chẳng phải nó đấy sao, đúng, chính là nó hồi lớp 1 chứ đâuphải ai khác. Cũng một mình trên chiếc ghế đá và mắt thì “chảy mồ hôi”. Và rồi nósẽ cứ ngồi mãi như thế, cho đến lúc….. - Sao muộn thế rồi mà em vẫn chưa về ? Bố mẹ em chưa đến à ?Ly giật thót mình.Những âm thanh lùng bùng trong tai nó . Lần này thì không cần tưởngtượng gì hết nữa, mọi thứ như cuốn băng quay chậm hiển hiện trước mắt nó , với nó cáchđây 10 năm là nhân vật chính, và nó của hiện tại là người thứ ba chứng kiến. Và cũng cócả một người thứ hai……- Ôi, muộn quá rồi mà không thấy mẹ em đâu. Em rất rất lo, mà nãy giờ- cô bé con thìthào- hình như em đã nhìn thấy một số người rất giống mẹ mìn rồi. Ra là thế. Chắc mẹ em có việc bận rồi. Nhưng mà em cũng không nên ra đây ngồi, vào phòng bảo vệ ý, ở đây nhỡ đấy là mẹ mìn thật bắt đi thì làm sao. Nhưng em sợ bác bảo vệ…….. Giống hệt , tại sao lại giống như thế chứ - Ly không thể tin vào tai mình nữa. Từngtừ từng từ vang lên lặp lại trong đầu nó . Người thứ hai, người thứ hai đâu rồi ?Không có một cậu bé con mặc áo xanh nào cả. Trước mặt nó chỉ có một người, 1 tên contrai cao ngồng đang cúi xuống hỏi cô nhóc. Nguyên. Lần này thì Ly có cảm giác đến lượtmình bị đánh lừa bởi chính đôi mắt của mình. ‘Trời ơi, mình làm sao thế này, tai mìnhmắt mình có vấn đề hay sao thế ? Chả lẽ mới đi bộ một lúc mà đã thành thế này?Ly ngồi đờ ra một lúc, hồn vía nó như bay biến đi đâu. Nó không nhận ra cha cô nhóc đãtới và cô nhóc đã đi về từ lúc nào. Chỉ còn lại nó ngồi ở ghế đá. Nhưng không một mình.Bên cạnh nó là Nguyên. Sao thế ? Bất ngờ lắm đúng không ? ……… Em nhận ra rồi chứ ? Anh không gọi em là cô nữa à ?- Ly nói, mắt chùng xuống nhìn bâng quơ. Em cũng có xưng là tôi nữa đâu … – Nguyên cười. Anh công nhận giỏi dụ trẻ con thật đấy. Cũng không hẳn, hôm nay mới là lần thứ hai thôi. Sao anh không nói ra ngay từ đầu ? Tự mình nhận ra thì hay hơn chứ nhỉ ? – Nguyên nhún vai- anh ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tìm kiếm ở Singapore, dù chỉ là 1% Tìm kiếm ở Singapore, dù chỉ là 1%Chẳng khó đoán lắm về Nguyên - chính là cậu bé ngày xưa dỗ dành Ly ngoàicổng trường. Nhưng họ đã không có một cái kết mà tất cả chúng ta đều chờđợi. Ly sẽ phải tìm kiếm Nguyên ở Sing... Bingo5. Gặp lại :Hình như sợ bị Ly “ sút” ra khỏi cửa, cả ngày hôm sau và hôm sau nữa Nguyên khôngđến tiệm hồng trà. Ly vừa vui vừa thấy có gì đấy thiếu thiếu. Vy nhìn nó , lại cười cáiđiệu “ tao-biết-hết-rồi-nhá” muôn thuở của nó. Chà chà, đã nhớ rồi đấy à ;)) Hở, nhớ ai ? Lại còn ai vào đây ;)) Mày thôi đi nhớ. Không vì cái thói ham vui của mày thì tao chết không đi với nó . Ghê gớm nha, không cảm ơn thì thôi lại còn trách. Thần tượng 1 thời của tao đấy. Chắc là tuyệt lắm nhở Tuyệt, uh, tuyệt lắm, tuyệt kinh khủng luôn . Tao không hiểu mày ăn nhầm cái gì mà thần tượng được cái đồ dở hơi đấy. Có lẽ…. Lẽ gì… Có lẽ anh ấy chỉ dở hơi với một mình mày thôi… Thật là lãng mạn, anh đến và đi, bất ngờ như một cơn gió….Ly ngán ngẩm nhỉn con bạn đang mơ màng chớp chớp đôi mắt. Có khách gọi tràDarjeeling, Ly cầm chiếc tách màu xanh ngọc, hững hờ nhìn về phía chiếc ghế trong cùngcạnh cửa sổ với những chậu đỗ quyên giờ đã nở hoa rực rỡ, lẩm bẩm “ đồ kì cục”.…….Trung tâm luyện thi 4h30 chiều. Học sinh ca trước tan học ùa ra, học sinh ca sau chenchúc lố nhố ở cửa chờ vào học. Bở hơi tai Ly mới thoát khỏi cái mớ hỗn độn đấy. Nó rảobước ra bến xe bus. Xe đạp của nó sáng nay tự dưng dở chứng phải để ngoài hàng sửa,báo hại nó hôm nay lúc đi học phải nhờ chị chở đi, lúc về tự đi bus. Nó lục túi lấy sẵntiền lẻ trong lúc chờ xe.“ Ôi thôi chết , quên ví ở nhà mất rồi “- Ly cuống quít lật từng ngăn xem còn sót đồng xunào không, nhưng nó cũng thừa hiểu với cái tính có đồng nào nướng hết vào truyện vớiphim của nó, làm gì có chuyện có tiền trong túi mà nó không biết . Ly thở dài. Vy lúc nàyđang ở một lớp học thêm khác, chị nó thì bận, không xu dính túi , thế này chỉ còn nước đibộ về nhà. Ly thất thểu đi trên đường, mặt méo xẹo. Đường không quá xa, vỉa hè lại rộngvà nhiều cây nên đi được một lúc, Ly thấy cảm giác vừa đi vừa thong dong ngắmphố ngắm phường cũng khá thú vị. “ Mình đúng là một đứa tưng tửng” – Ly cười thầm.Đi được 20 phút chân Ly đã mỏi nhừ, cũng vừa lúc nó đi đến hồ Hoàn Kiếm. Chiều mùahạ gió thổi lồng lộng, Ly ngồi phịch xuống một chiếc ghế đá, thở hổn hển. Còn hơn 1kmnữa là về đến nhà. Ly ngó đồng hồ, kim ngắn mới chỉ tới số 5, nó quyết định ngồi ở đâynghỉ một lúc, mát thế cơ mà, có mấy khi mà nó đi bộ về nhà, rồi ngồi nghỉ venbờ hồ thế này.Chợt Ly nhận thấy ở ghế đá đối diện nó có một bé gái nhỏ xíu ngồi một mình. Nó nhìnchăm chú, hình như cô bé con đang khóc thì phải. Bất giác Ly thấy có một cảm giáclạ lùng xuất hiện trong nó. Chẳng phải nó đấy sao, đúng, chính là nó hồi lớp 1 chứ đâuphải ai khác. Cũng một mình trên chiếc ghế đá và mắt thì “chảy mồ hôi”. Và rồi nósẽ cứ ngồi mãi như thế, cho đến lúc….. - Sao muộn thế rồi mà em vẫn chưa về ? Bố mẹ em chưa đến à ?Ly giật thót mình.Những âm thanh lùng bùng trong tai nó . Lần này thì không cần tưởngtượng gì hết nữa, mọi thứ như cuốn băng quay chậm hiển hiện trước mắt nó , với nó cáchđây 10 năm là nhân vật chính, và nó của hiện tại là người thứ ba chứng kiến. Và cũng cócả một người thứ hai……- Ôi, muộn quá rồi mà không thấy mẹ em đâu. Em rất rất lo, mà nãy giờ- cô bé con thìthào- hình như em đã nhìn thấy một số người rất giống mẹ mìn rồi. Ra là thế. Chắc mẹ em có việc bận rồi. Nhưng mà em cũng không nên ra đây ngồi, vào phòng bảo vệ ý, ở đây nhỡ đấy là mẹ mìn thật bắt đi thì làm sao. Nhưng em sợ bác bảo vệ…….. Giống hệt , tại sao lại giống như thế chứ - Ly không thể tin vào tai mình nữa. Từngtừ từng từ vang lên lặp lại trong đầu nó . Người thứ hai, người thứ hai đâu rồi ?Không có một cậu bé con mặc áo xanh nào cả. Trước mặt nó chỉ có một người, 1 tên contrai cao ngồng đang cúi xuống hỏi cô nhóc. Nguyên. Lần này thì Ly có cảm giác đến lượtmình bị đánh lừa bởi chính đôi mắt của mình. ‘Trời ơi, mình làm sao thế này, tai mìnhmắt mình có vấn đề hay sao thế ? Chả lẽ mới đi bộ một lúc mà đã thành thế này?Ly ngồi đờ ra một lúc, hồn vía nó như bay biến đi đâu. Nó không nhận ra cha cô nhóc đãtới và cô nhóc đã đi về từ lúc nào. Chỉ còn lại nó ngồi ở ghế đá. Nhưng không một mình.Bên cạnh nó là Nguyên. Sao thế ? Bất ngờ lắm đúng không ? ……… Em nhận ra rồi chứ ? Anh không gọi em là cô nữa à ?- Ly nói, mắt chùng xuống nhìn bâng quơ. Em cũng có xưng là tôi nữa đâu … – Nguyên cười. Anh công nhận giỏi dụ trẻ con thật đấy. Cũng không hẳn, hôm nay mới là lần thứ hai thôi. Sao anh không nói ra ngay từ đầu ? Tự mình nhận ra thì hay hơn chứ nhỉ ? – Nguyên nhún vai- anh ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Tìm kiếm ở Singapore truyện ngắn hay nhất trà sữa tâm hồn truyện lứa tuổi teen truyện ngắn hiện đại văn học Việt NamTài liệu có liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 407 12 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 366 8 0 -
Oan và giải oan trong truyện Nghiệp oan của Đào Thị của Nguyễn Dữ
6 trang 309 0 0 -
Luận án tiến sĩ Ngữ văn: Dấu ấn tư duy đồng dao trong thơ thiếu nhi Việt Nam từ 1945 đến nay
193 trang 243 0 0 -
91 trang 185 0 0
-
Chi tiết 'cái chết' trong tác phẩm của Nam Cao
9 trang 176 0 0 -
Khóa luận tốt nghiệp: Sự ảnh hưởng của tư tưởng Nho giáo trong Hồng Đức Quốc âm thi tập
67 trang 161 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 154 6 0 -
Luận văn tốt nghiệp đại học ngành Ngữ văn: Đặc điểm truyện thơ Lục Vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu
85 trang 138 0 0 -
Báo cáo khoa học: Bước đầu hiện đại hóa chữ quốc ngữ qua một số truyện ngắn Nam Bộ đầu thế kỷ 20
5 trang 137 0 0