Danh mục tài liệu

Trèo cao ngã đau (Phần 1/2)

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 220.36 KB      Lượt xem: 23      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Anh Huy tuy mới 37 tuổi mà đã thành triệu phú. Khi nói về sự thành đạt của mình, anh nói: “Sở dĩ tôi có được như ngày hôm nay là vì tôi thực hiện nghiêm túc lý tưởng của mình. Đồng thời tôi luôn cố gắng trong nhiều năm, tích cực làm việc tích luỹ kinh nghiệm.Trèo cao ngã đau (Phần 1/2) Hai yếu tố này không thể thiếu, nếu chỉ có lý tưởng cao đẹp mà không tìm cách thực hiện nó thì không thể làm nên thành tựu gì, lý tưởng sẽ chỉ là sáo rỗng mà...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trèo cao ngã đau (Phần 1/2)Trèo cao ngã đau (Phần 1/2)Anh Huy tuy mới 37 tuổi mà đã thành triệu phú. Khi nói về sự thành đạt củamình, anh nói: “Sở dĩ tôi có được như ngày hôm nay là vì tôi thực hiệnnghiêm túc lý tưởng của mình. Đồng thời tôi luôn cố gắng trong nhiều năm,tích cực làm việc tích luỹ kinh nghiệm.Trèo cao ngã đau (Phần 1/2)Hai yếu tố này không thể thiếu, nếu chỉ có lý tưởng cao đẹp mà không tìmcách thực hiện nó thì không thể làm nên thành tựu gì, lý tưởng sẽ chỉ là sáorỗng mà thôi. Không ai ngay từ đầu đã có lý tưởng cao đẹp, mà phải căn cứvào năng lực của mình để xác lập mục tiêu lý tưởng phấn đấu cho mình”.1. Nguyện ước cao xa làm cho “lý tưởng’ thành “không tưởng”Có nhiều người có lý tưởng cao đẹp, nhưng họ không thể kiên trì đến cùng,không quan tâm dến việc nhỏ nhặt trước mắt. Trong mắt họ những ngườikhác cũng chỉ là những người bình thường và cho rằng mình không thể cótiếng nói chung với họ được. Nhưng khi bắt đầu giao lưu, mọi người sẽ bị mêhoặc bởi chí khí hào nhoáng bề ngoài của họ. Ông chủ sẽ cho rằng họ lànhững giường cột độc đáo của công ty. Thế nhưng trên thực tế, họ chỉ có lýtưởng cao siêu, mà không có thực lực để thực hiện lý tưởng đó. Phần lớn thờigian họ đắm mình trong lý tưởng đó, lâu dần họ sẽ không thể và cũng khônglàm nên thành tựu gì, mà chỉ nói khoác thôi. Chí khí hào nhoáng của họ trướcđây trở thành chủ đề tán gẫu của đồng sự. Trừ phi họ tỉnh ngộ ra, cố gắngphấn đấu vì lý tưởng. Nếu không thì điều chờ đợi của họ là “không tưởng”;hoặc là họ sẽ bị sa thải và chuyển đến công ty khác, rồi lại tiếp tục diễn trò bahoa và bi kịch lại tiếp tục diễn ra.Hoa tốt nghiệp loại ưu ở khoa tiếng trung trường Đại học ngoại ngữ Hà Nội,cô ao ước được vào làm ở một công ty liên doanh. Nhưng rồi run rủi thế nàocô lại vào làm việc ở một công ty tư nhân mới thành lập được nửa năm. Mộtngười có mộng ước cao xa như Hoa, không chú ý gì đến công ty nhỏ này, cômuốn lợi dụng thời gian làm việc để làm bàn đệm đi tìm việc nơi khác.Theo cô mọi thứ ở công ty tư nhân này chẳng ra sao. Ông chủ thì “hãm tài”,chế độ quản lý không hoàn thiện, các đồng sự thì “quê một cục”… công tytrong mộng của cô hoàn toàn khác. Cô cho rằng, một sinh viên tốt nghiệp loạiưu như cô việc gì phải làm nhhững công việc vặt vãnh như chỉnh lí văn bản,đánh máy… Cô cho rằng bài viết đơn giản này việc gì cô phải nhúng tay vào,bản báo cáo có đáng gì mà phải nhờ mình viết… Cứ như vậy ngày nào Hoacũng than vãn kêu ca, cho rằng mình không chịu nổi cung cách làm việc nơiđây. Công việc gì có thể đùn đẩy cho người khác làm là cô “nhường” luôncho họ. Cô cho rằng công việc nhỏ mọn ấy không ở trong tầm nghĩ của cô,công việc mà cô phải làm là những “công việc to lớn” đáng giá ngàn vàng.Mộng tưởng của cô sao mà xa vơi thế? Thời gian thử việc đi qua nhanhchóng, ông chủ công ty nói với Hoa: “Chúng tôi thiết nghĩ cô quả thật là mộtnhân tài. Nhưng một khi cô đã không hài lòng với công ty nhỏ này của chúngtôi, thì chúng tôi chẳng có lý do gì mà giữ cô ở lại đây. Mời cô đi tìm công tydanh giá nào đó phù hợp với cô ”.Khi bị đào thải Hoa mới bừng tỉnh, lúc đầu khi xin vào làm việc ở công ty nàycô cũng phải tốn bao nhiêu công sức. Hơn nữa, trong tình trạng kiếm việc làmhiện nay thì để có được một công việc “ra hồn” cũng không phải dễ . Lần đầutiên đi làm đã bị “nốc ao” thế này thì thật “xui xẻo”. Cô cảm thấy hối hận,nhưng đã quá muộn.Có nhiều bạn trẻ lại khác với Hoa, họ cũng có những mộng ước cao xa, nhưnghàng ngày họ không chìm đắm trong những mộng tưởng đó, họ biết đặt ranhững kế hoạch thiết thực có thể khả thi. Họ bắt đầu làm từ những công việchiện tại, làm từ những việc nhỏ nhất, họ cứ thế kiên trì không mệt mỏi khôngngừng nghỉ. Họ cho rằng trừ khi làm tốt công việc hiện tại của mình nếukhông điều gì cũng không thể xảy ra. Như vậy, hàng ngày họ âm thầm nỗ lực,cuối cùng sẽ có một ngày họ trở thành nhân vật quan trọng của công ty, khiếnnhiều người phải ngạc nhiên.Nhưng suy nghĩ kỹ chúng ta sẽ thấy tất cả đều làngười bình thường, ông trời sẽ giúp những người có nghị lực, chăm chỉ làmviệc. Mộng tưởng của họ nhất định sẽ thành hiện thực.Lệ tốt nghiệp đại học liền xin vào làm ở một công ty liên doanh nước vớingoài. Ngày đầu tiên đi làm cô đã thề với lòng mình là phải phấn đấu trởthành một trong những nhân vật không thể thiếu trong công ty.Lệ là người có chuyên ngành quản lý vật tư, cô đã nhanh chóng phát hiện ra:về phương diện này công ty tồn tại nhiều bất cập. Cô đã làm thêm giờ, tự tìmtư liệu dùng kiến thức đã học viết ra một hệ thống các phương án giải quyết,chỉnh lý quá trình vận hành công tác nội bộ, phương thức doanh thu thịtrường và quy phạm công tác hạu cần thành một bộ phương án hoàn chỉnh.Sau đó gửi vào hòm thư điện tử hành chính của giám đốc. Mấy hôm sau, giámđốc mời cô đến căng tin uống cà phê, lúc ra về ông đã nói với cô: “Đối vớingười chăm chỉ, từ trước đến nay ông đều tạo điều kiện để họ thể hiện hết tàinăng”.Lệ càng ra sức cố gắng làm việc. Công ty tổ chức cuộc thi thiết kế lắp đènxung quanh khu nhà cao tầng của công ty . Các đồng sự bận rộn thiết kế, aicũng muốn phương án của mình được sử dụng. Ban ngày Lệ cố gắng làmxong công việc của mình, đến đêm cô vạch ra phương án của mình. Trướccuộc thi một hôm mọi người phải nộp bản thảo, Lệ là người nộp bản thảomuộn nhất. Giám đốc hành chính nói: “Phòng của cô đã nộp bản thảo rồi?”.Lệ nhìn giám đốc nói: “ Bản thảo này em nộp thêm.” Hôm tổ chức thi, cácphương án đều không được chấp nhận, Ban Giám đốc công ty đã quyết địnhthử xem xét phương án của cô Lệ. Không ngờ phương án của cô rất phù hợpvà đã được lựa chọn.Ngày hôm sau, tin này được truyền đi toàn công ty, mọi người đều biết phongquản lý nhân sự, hồ sơ có người tên Lệ và rất cừ khôi. Một tháng sau công tycó sự điều chỉnh về nhân sự, Lệ được chuyển sang làm Giám đốc hành chính.Trước ánh mắt tò mò của đồng sự, cô lặng lẽ dọn đồ đạc của mình và chuyểnsang phong Giám đốc hành chính.Xung quanh chú ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu có liên quan: